Chương 2+3: Tự cứu

12 0 0
                                    

Thân là cháu gái của Lân Vương Thích quốc, cũng chính là đại tiểu thư của Lân Vương phủ, nàng được nhận tất cả cưng chiều của mọi người. Trời sinh tính tình kiêu căng, không nói đạo lý, vô pháp vô thiên. Phía trên dám đánh hoàng tử tơi bời, phía dưới dám làm nhục bách tính. Gia gia của nàng chính là huynh đệ kết nghĩa của Đế vương đầu tiên của Thích quốc, được chính Đế quân khai quốc thân phong là Tịnh Kiên vương. Có thể nói, Lân vương phủ chính là thế lực làm cho người ta e ngại nhất tại Thích quốc, ngay chính Đương kim thánh thượng cũng phải nhường nhịn ba phần. Lân vương có hai con trai, đời thứ ba chỉ có mỗi cháu gái Quân Vô Tà, do đó đối với đứa cháu duy nhất này có thể nói là ngàn kiều vạn sủng, muốn gì được nấy.  Cũng chính vì như thế, khi Quân Vô Tà coi trọng Nhị hoàng tử, Lân vương liền trực tiếp gây áp lực cho Hoàng thượng, khiến Hoàng thượng tứ hôn Quân Vô Tà và Nhị hoàng tử, không để lại cho Hoàng gia chút mặt mũi nào.

Đã từng một thời là thiên chi kiêu nữ, thế nhưng bây giờ nàng lại hơi thở mỏng manh nằm trên loạn thạch. Nếu không phải linh hồn của Vô Tà nhập vào thân xác này, chỉ sợ bây giờ nàng cũng chỉ là một kẻ đáng thương phơi thây hoang dã.

"Xương ở hai chân đều đã vỡ vụn, lồng ngực bên trái bị gãy mất ba xương sườn, cổ tay phải trật khớp, ngã từ nơi cao như vậy xuống, thế mà thân thể này không bị biến thành thịt nát, thật là hiếm lạ."

Một thanh âm khác trong thân thể Quân Vô Tà vang lên, quang ảnh của Hắc miêu cùng Vô Tà vượt qua mười mấy năm, đã bất tri bất giác dung nhập vào trong thân thể này.

"Còn sống."

Quân Vô Tà nằm trên đống loạn thạch, khuôn mặt không có chút biểu hiện nào của đau đớn, giống như thân thể đang đầy thương tích này không có liên quan chút gì đến nàng vậy.

"Chúc mừng chủ nhân, ngươi lại chết không thành." Sương mù màu đen từ ngực của Quân Vô Tà tràn ra, ngưng tụ thành hình dáng của một con Hắc miêu, bồi hồi tại bên người Quân Vô Tà.

Không chết, nhưng lại cách cái chết không xa.

Sinh mệnh đang dần trôi qua, cảm giác tử vong ngày càng đến gần, nước mưa lạnh lẽo trút xuống đang lấy đi chút nhiệt độ cuối cùng trên thân thể này, làm cảm giác tử vong đang ập đến ngày càng mãnh liệt. 

Nàng cần tìm một chỗ để trú mưa, không thể để nhiệt độ thân thể tiếp tục hạ xuống nữa. Vô Tà ở trong làn mưa, đưa mắt tìm kiếm khắp nơi dưới vách núi, mong tìm ra một chỗ mà nàng có thể dùng được. Cuối cùng, nàng thấy được cách chỗ nàng không xa có một sườn núi, dưới sườn núi có một hang động.

Dựa vào hai tay để di chuyển, nàng đang tính toán khả năng sống sót của mình, trong con ngươi chỉ có một mảnh bình tĩnh.

Y phục trên người nàng đã sớm ướt đẫm, không phân biệt được là nước mưa hay mồ hôi trên thân thể nàng. Miệng vết thương ở hai chân đã để lại một vết máu thật dài trên đường, máu tươi đỏ đậm được nước mưa cọ rửa rất nhanh liền biến mất. Tiểu hắc miêu ở trước người nàng nhảy lên, theo chủ nhân từng bước tới gần sơn động.

[Edit] Tuyệt thế thần y: Phúc hắc đại tiểu thưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ