Chương 4

3.6K 344 30
                                    


Nơi đây là một thôn xóm vùng duyên hải, các nhóm tiểu thương tụ tập họp chợ tại con phố duy nhất trong thành.

Trên mặt đường được lát gạch xanh, hai người một xanh một đỏ sóng vai đi. "Kia không phải là Na Tra sao?"

"Đúng đúng đúng, ta đã thấy, lần trước hắn chính là người đã diệt hồ yêu trong thôn chúng ta."

Đám đông sôi nổi nhìn hai người Na Tra bàn tán, đột nhiên không khí trở nên náo nhiệt.

"Tiểu anh hùng, lại đây lại đây." Ngay cửa cửa hàng, chủ tiệm hướng hai người Na Tra vẫy tay, ý bảo hai người đi đến.

Ông chủ trên mặt ý cười hiền lành, từ lò hấp lấy một cặp bánh bao nóng hồi đưa cho Na Tra: "Lần trước đều là nhờ ngươi, nếu không lão già đây đã thành một bãi xương trắng không người hỏi thăm rồi."

Na Tra ngượng ngùng vuốt mũi, cố nhét vào tay ông chủ hai hào mới chịu nhận bánh bao.

"Không thể tưởng tượng trăm năm sau ngươi lại là anh hùng trong bá tánh." Ngao Bính nhẹ nhàng nắm lấy bánh bao trong tay, lòng bàn tay có chút nóng lên, hắn lại đổi sang tay khác. Ngao Bính sững sờ nhìn chằm chằm cái bánh bao, hắn đáy lòng vui vẻ vì Na Tra, lại nghĩ chính mình là bằng hữu của Na Tra mà lại không thể khiến hắn tự hào, đâu đâu cũng có người ghét.

Na Tra chớp khoáng đã ăn xong cái bánh bao, vỗ vỗ tay, tay chống lên eo: "Bởi vì ngươi chưa thấy tiểu gia ta lúc đánh yêu quái uy phong lẫm liệt cỡ nào."

Na Tra trên mặt tràn ngập tự hào, cười đến lộ hết hàm răng trắng nhọn. Hắn nhìn chằm chằm mặt Ngao Bính nửa ngày, thật lâu vẫn chưa rời đi. Ngao Bính há cái miệng nhỏ cắn bánh bao, bị Na Tra nhìn chằm có chút không tự nhiên, hắn thẹn thẹn thùng thùng sờ lên gò má mình, nghĩ nghĩ không biết có phải hành dính trên mặt. Tinh tế sờ nửa ngày, vẫn không lau ra được cái gì.

"Làm sao vậy?". Ngao Bính có chút ngại ngùng, bị nhìn như vậy cũng không có tâm tư ăn bánh bao. Sợ trên miệng mình ăn có dính gì, hắn lại lấy ống tay áo lau lau khoé miệng.

Na Tra nhìn mấy động tác của Ngao Bính liền vui vẻ bật cười: "Ha ha, tiểu gia nhìn ngươi, ngươi lại thẹn thùng cái gì."

Na Tra vươn đôi tay tà ác, hung hăng nhéo trên mặt Ngao Bính mấy cái: "Thật khiến tiểu gia cũng muốn sờ, xem xem rốt cuộc cảm giác trên mặt ngươi thế nào."

Ngao Bính cũng không trốn tránh, cứ thế để mặc cho Na Tra xoa nắn mặt hắn không khác nào nhào bột.

"Ân", Na Tra không chút khách khí, cơ hồ muốn đem gương mặt mềm mềm của Tam Thái Tử véo ra nước thì mới bằng lòng bỏ qua, "Quả nhiên là một chú rồng mềm mại."

"..." Ngao Bính muốn nói lại thôi, trên mặt không biết là vì thẹn thùng hay là do Na Tra xoa nắn mà hồng lên một mảnh.

Vừa nhìn thấy bộ dạng đỏ mặt của Tam Thái Tử, Na Tra liền bật cười vài tiếng, nét cười xấu xa trên mặt càng thêm hung hăng ngang ngược, hắn thần thần bí bí cúi đầu đến bên tai Ngao Bính: " Thế nào, có muốn sờ lại tiểu gia?"

Tai Ngao Bính bị nhiệt khí Na Tra thở ra chạm đến ngứa, khiến cho hắn tai đều đỏ lên. Nhưng hắn vậy mà nghiêm túc suy nghĩ, nửa muốn nửa không.

edit| ngẫu bính| natra đại náo long cung. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ