17

373 26 2
                                    

'Hôm nay là ngày đầu tiên bắt đầu cuộc sống thực tập của Lisa ở YG.
                             
Đây không biết nên gọi là sự khởi đầu mới mẽ hay là khoảnh khắc cơn ác mộng bắt đầu nữa.
                             
Cô rụt rè bước chân vào bên trong.
                             
Vì đây là một công ty giải trí lớn ắt hẳn có rất nhiều người hơn nữa cô còn không biết tiếng hàn. Điều này với cô thật đáng sợ!
                             
Từ nhỏ, cô đã sống ở Thái nên từ khi chuyển đến Hàn Quốc thì rất khép kín và chưa từng có bạn. Cô thích một mình lầm lũi với chiếc tai phone và đọc sách trong thư viện hơn là tốn hàng giờ "nấu cháo" điện thoại với bạn bè.
                             
Cô luôn bị gọi là con nhỏ ngoại tộc.
                             
Từ nhỏ bố cô đã mất, mẹ cô vì cô nên không lâu sau đó đã tái hôn với một người ngoại quốc. Bọn họ không ngừng chửi rủa mẹ cô là sát phu, lẳng lơ. Cộng thêm việc cô phải tự thân vận động ở độ tuổi 14 ở một nơi đất khách quê người. Họ càng được nước lấn tới.

Thật ra, ai chẳng muốn có bạn. Chỉ là ai lại muốn làm bạn với đứa như cô. Cô bị tẩy chay nhưng cũng tự mình tránh xa mọi người.

Những lúc đó, Lisa sẽ chỉ tự an ủi bản thân và mỉm cười cay đắng: "Lisa ngoan không được khóc! Nếu không bà và các cô sẽ không vui! Lisa khi cười sẽ rất xinh đẹp! Cậu hãy cười nhiều lên nhé!"
                             
Cô biết, nụ cười của cô chính là niềm an ủi duy nhất của người mẹ đáng thương. Cô tự hứa, dù bất kì chuyện gì xảy ra, cô vẫn phải cười.

Năm cô 14 tuổi, vì đam mê nên cô đã tham gia buổi tuyển chọn của YG và đã trúng tuyển.
      
Cũng vì vậy mà cô chuyển nhà đến nơi đây.
                             
Nhưng có vẻ mọi chuyện cũng không khá hơn là bao. Các thực tập sinh khác luôn muốn chơi trò "ma cũ bắt nạt ma mới".
                             
Ừ! Để bọn chúng chơi chán rồi cũng thôi.
                             
Ngày đầu tiên chào đón bằng một xô nước lên đầu cùng lời cảnh cáo trong toilet của các sinh viên đầu gấu. Bọn chúng luôn nhạt nhẽo như vậy!

Đang lau khô mái tóc ướt nhẹp của mình thì cô nhận được điện thoại của bà. Bà bảo lúc nãy đã đưa mẹ cô vào bệnh viện vì phát hiện mẹ cô tái phát bệnh cũ. Bà dặn cô mọi chuyện ổn rồi và bắt cô ở lại công ty.
                             
Sau khi cúp máy, cô cũng không rõ tâm trạng của mình đang là như thế nào nữa. Cô không lo lắng, cũng không đau đớn. Mẹ đã dặn cô phải luôn tươi cười và mạnh mẽ. Kết quả, mẹ cô lại vì một người đàn ông mà tuyệt vọng đến sinh bệnh vậy. Thú vị hơn khi người đó còn là bố ruột của cô nữa chứ!
                             
Nhìn mình một lượt bộ dạng của mình trong gương, cô quyết định trốn tập, ra công viên ngồi chơi cho khuây khoả.
                             
Chính nơi đó đã khiến Taehyung trót khắc ghi bóng hình cô.

                             
Một tuần sau, họ gặp nhau khi cô đang bị bọn nữ sinh đầu gấu chặn đường bắt nạt.
                             
Đang băn khoăn không biết phải xử lý số tiền kia như thế nào thì bọn nữ sinh kia xuất hiện.

Taelice| Edit ver | Anh chồng tôi là gay thì sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ