Chap 7 (END)

412 22 12
                                    

Sinh nhật đầu tiên của Đản Đản vẫn được tổ chức. Vốn lúc đầu muốn làm lớn một chút nhưng bây giờ mọi người đều nhất trí làm party vừa đủ mời bạn bè thân thiết như Tuấn Vỹ và Ngọc Kỳ thôi. Ngày hôm đó Đản Đản cứ bám baba hỏi daddy đâu rồi nhưng thấy hỏi mãi cậu không trả lời thì lại lạch bạch chạy đi tìm chú Phi Phi hỏi. Mạnh Thiếu Phi và mọi người phải tìm một cái cớ để dỗ nó. Vẫn chỉ là một đứa nhỏ vừa tròn 1 tuổi nên dù có thắc mắc vì không thấy daddy, nhưng nó cũng mau quên khi nhìn thấy bánh kem hình dáng vui nhộn cùng lời chúc vui vẻ và quà sinh nhật mà mọi người tặng cho.

Việc đầu Triệu Lập An làm khi trở lại cảnh cục là nộp đơn lên cấp trên xin chuyển phòng ban. Cả đội 3 ai cũng rất bất ngờ khi biết tin này. Mạnh Thiếu Phi là người đầu tiên chạy đi tìm cậu hỏi lý do.

- Tại sao đột nhiên cậu lại muốn chuyển sang Đội phòng, chống tội phạm công nghệ cao chứ??

- Không có gì. Chỉ là tớ muốn thay đổi công việc một chút, dù sao tớ cũng giỏi về IT hơn mà. - Triệu Lập An tỏ vẻ như không có gì.

- Tớ không tin đâu, cậu không cần nói dối tớ. Có phải là vì…- Mạnh Thiếu Phi nắm chặt hai vai Triệu Lập An để cậu đối mặt với mình, muốn hỏi lý do nhưng đến khi đoán được rồi lại không dám nói ra, sợ cậu lại đau lòng.

Dù không nói hết câu nhưng Triệu Lập An hiểu cậu ta muốn nói gì. Cười nhẹ lắc đầu với Mạnh Thiếu Phi.

- Cậu đừng lo, là vì Đản Đản thôi. Nó còn quá nhỏ phải có người chăm sóc, không thể cứ làm phiền Tả Hồng Diệp mãi, mà thuê bảo mẫu thì tớ không yên tâm chút nào. Vả lại không phải cậu cũng biết cảnh sát chúng ta giờ giấc hoàn toàn không cố định, bình thường thì không sao nhưng khi có vụ án mới là lại mọc rễ ở cảnh cục luôn. Nên tớ muốn chuyển sang phòng ban khác để dành nhiều thời gian cho con trai hơn. - Ngừng một lúc.

- A Phi thương tớ nhất mà đúng không? Cậu giúp tớ nói với mọi người, tớ xin lỗi.

Cả hai nhìn nhau rồi Mạnh Thiếu Phi chỉ có thể thở dài bất lực. Dù có không muốn thế nào thì cả đội vẫn là tôn trọng quyết định Triệu Lập An.

Một ngày, khi đang ghi chép lại báo cáo thì có đồng nghiệp nói với Triệu Lập An là có một vị luật sư đến tìm cậu, hỏi lý do thì ông ta chỉ nói là được sự ủy thác của một người tên Phương Lượng Điển. Triệu Lập An ngây ra.

Là tên thật của Jack.

Cậu lập tức ra gặp ông ta. Hai người đến căn tin của cảnh cục, vì đang là giờ làm việc nên ở đây không có người khác, chỉ có nhân viên của phòng ăn đang làm việc trong bếp.

- Chào cậu. Xin hỏi cậu là cảnh sát Triệu Lập An của Đội trinh sát 3? - Vị luật sư lên tiếng trước.

- Đúng vậy, tôi là Triệu Lập An. Ông là...?

- Xin tự giới thiệu, tôi là Lưu Tuấn, luật sư của văn phòng luật Đài Bắc.

- Chào luật sư Lưu.

- Hôm nay tôi đến đây để giúp anh Phương hoàn thành ủy quyền. Đây là tất cả giấy tờ của việc ủy quyền.

Luật sư Lưu mở cặp tài liệu lấy ra một xấp giấy tờ bày lên bàn trước mặt cậu. Triệu Lập An có hơi hoang mang cầm lên đọc. Cậu đọc hết một lượt, gương mặt cực kì ngạc nhiên nhìn luật sư Lưu hỏi:

[HIStory 3 | Lập Khắc] Em Sẽ Không Trả Lời Anh  (Shortfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ