Chương 30:

846 44 9
                                    


"Ai, bên ngoài thực náo nhiệt a, Cầm Thư hôm nay là ngày mấy, như thế nào đột nhiên náo nhiệt như vậy?" Ở Kim phủ không phải ăn chính là ngủ, ngày trôi qua rất hạnh phúc, duy nhất một điểm không tốt chính là cuộc sống rất hạnh phúc dễ dàng làm cho người như ta không có quan niệm thời gian.

"Cô gia, hôm nay là mùng 5 tháng 6." Cầm Thư dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn ta.

"Nga, thì ra đã muốn mùng 5 tháng 6." Lúc này thời gian qua thật sự là mau.

Ôm tiểu Nhị Nguyệt, nhấc lên bố liêm, xem bên ngoài xe, toàn bộ một chỗ khác trên đường cái người ta tấp nập, ta vẫn là nhịn không được tò mò hỏi "Vậy hôm nay là ngày gì đặc biệt sao, bên ngoài sao lại náo nhiệt như vậy?"

Toàn bộ thùng xe nháy mắt biến im ắng, trừ đại lão bản còn đang thật sự đọc sách ra, trong thùng xe hai người khác, Mộc Vân Trúc cùng Cầm Thư đều dùng cái loại ánh mắt mà Cầm Thư vừa dùng để nhìn ta một cái, mà đồng thời trên mặt Cầm Thư còn hiện lên một tia sắc thái đỏ mặt, ngày thường Mộc Vân Trúc cường thế mà trên mặt cũng rõ ràng mang theo sắc thái đồng dạng.

Ta kỳ quái nhìn biểu tình kỳ lạ của hai người Mộc Vân Trúc và Cầm Thư, lo lắng hỏi:"Mộc Vân Trúc, Cầm Thư, các ngươi không có việc gì đi?" Ngày hôm nay có cái gì đặc biệt sao?

"Ngươi, như thế nào hỏi vấn đề như thế?" Mộc Vân Trúc trên mặt từ xấu hổ chuyển sang tức giận.

"Làm sao vậy, hôm nay có cái gì đặc biệt sao, không thể hỏi sao?" Không phải chỉ là hỏi một chút hôm nay là ngày gì sao, như thế nào sắc mặt nói thay đổi liền thay đổi đâu? Ta nghiêng đầu cố gắng hồi tưởng cuộc sống hai năm qua ở nơi đây, mùng 5 tháng 6 nghĩ mãi cũng không có gì đặc biệt, cũng không gặp được trường hợp náo nhiệt như vậy giống hôm nay.

Nhấc lên vải mành che cửa sổ xe cẩn thận nhìn ra bên ngoài, dòng người trên đường đều đồng nhất đi đến hướng đường cái trong thành, từ xa nhìn lại một mảnh đông nghìn nghịt, dòng người hình như là dũng mãnh đi về hướng là Đệ Nhất lâu bên kia, có một nơi bên ngoài Đệ Nhất lâu nổi tiếng về phong cảnh đẹp - hồ Đa Sắc. Mà trên đường cái không có cô nương, tiểu thư trẻ tuổi ở cổ đại, đám người náo nhiệt đều là nam nhân, từ già tới trẻ, đều mãnh liệt tiến về phía trước.

Quay đầu vừa định hỏi vì cái gì, xe liền ngừng lại. Bên ngoài truyền đến thanh âm của Kim đại thúc lái xe:"Tiểu thư, cô gia, người nhiều lắm, tập trung ở đường phía trước, tạm thời không có cách nào khác để đi qua!"

Ánh mắt đại lão bản vẫn là không có dời khỏi trang sách, chỉ là thản nhiên nói:"Ân!"

Cầm Thư sau khi nghe được đại lão bản đáp lại rất tự giác đối với Kim thúc ngoài thùng xe nói:"Kim thúc, đợi người ta tránh ra rồi tiếp tục đi."

"Tốt" Bên ngoài vang lên một tiếng đáp lại, đồng thời xe lại bắt đầu chuyển động, một hồi lại dừng lại.

Ta xốc lên vải mành nhìn bên ngoài một chút, xe ngựa đứng ở ven đường, đám người bắt đầu khởi động truyền đến một ít thanh âm nam tử hưng phấn thảo luận.

Mắt thấy xe tắc, nhìn đám người phía trước, nhất thời một lúc hẳn là đi không được, cúi đầu nói với tiểu Nhị Nguyệt đồng dạng tò mò nhìn ra bên ngoài:"Tiểu Nhị Nguyệt, ngươi ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này tự mình chơi một hồi được không? Ca ca rất nhanh trở về!" Ta cảm thấy nên đi ra ngoài nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

[BHTT][COVER]TIỂU NHỊ...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ