Chương 3

153 10 1
                                    


Chương 3

"Tiêu Tiêu Tiêu Tiêu ", Diệp Tiểu Thất bưng một tô mì lảo đảo đi đến, "Ân?" Tiêu Như Phong để sách trong tay xuống, nhìn bóng người ngoài cửa.

Bên ngoài trời đổ tuyết lớn, mùa đông năm nay so với thường ngày cũng lạnh hơn, Tiêu Như Phong sợ tuyết lớn phủ kín núi, thật sớm đã cho hạ nhân trở về nhà, chỉ cùng Diệp Tiểu Thất hai người lưu lại trong núi.

"Mau nếm thử mì ta làm."

Tiêu Như Phong trong lòng cả kinh, lần trước ăn mì của tiểu quỷ đầu này làm hại nàng đau bụng ba ngày, hiện tại nếu hỏi nàng sợ nhất là thứ gì, nhất định là đồ ăn do Diệp Tiểu Thất làm.

"Ta không ăn "

"Ai nha, ngươi đọc sách nhất định là mệt mỏi, nhanh ăn chút gì bồi bổ"

"Ta không mệt"

"Đây chính là ta tự tay làm"

"..."

"Mang đến đây"

"Hì hì", Diệp Tiểu Thất mang bát đến cho Tiêu Như Phong, cởi áo choàng trên người. Tiêu Như Phong nhận bát, ngắm cô gái trước mặt, mặt ngưng thần chăm chú, mắt như thu thủy, không nói ra được sự mềm mại đáng yêu tinh tế, trong chốc lát lại bừng tỉnh.

"Xú Tiêu Tiêu!" Diệp Tiểu Thất phất tay trước mặt Tiêu Như Phong một cái, "Làm gì nhìn ta chăm chăm như thế." Tiêu Như Phonglấy lại tinh thần, nhịn không được cười ra tiếng.

"Ngươi thật đẹp"

"Ngươi... Ngươi!" Diệp Tiểu Thất không nghĩ Tiêu Như Phong lại trêu đùa nàng như vậy, đỏ mặt quay đầu lại.

"Lại cho ta xem một cái!" Tiêu Như Phong giơ tay lên phủi đi hoa tuyết trên đầu Diệp Tiểu Thất, véo nhẹ mặt của nàng một chút, Diệp Tiểu Thất khuôn mặt đỏ lên, ấp úng "Ngươi... Ngươi mau ăn mì... Một lát mì sẽ lạnh."

"Được." Tiêu Như Phong cầm đũa lên gắp mấy cọng mì xiêu xiêu vẹo vẹo đưa vào trong miệng, điều làm cho nàng bất ngờ là mùi vị lại rất khá.

"Ăn ngon không? "

"Tạm được"

"Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, cái này do ta dùng cả vại mì mới làm ra được đó." Diệp Tiểu Thất kiêu ngạo nói.

"Một vại mì?"

"Đúng vậy"

"... Chúng ta đây tiếp theo ăn cái gì"

"..."

"Mà thôi, ta ngày mai xuống núi một chuyến"

"Không được! Ta nghe người ta nói trên núi này có một yêu quái ăn thịt người, nàng bắt một cô nương dưới chân núi làm tù binh, cũng không hạ sơn tìm thức ăn, mỗi ngày ở trong núi sâu quay lại, làm ta sợ đến mấy ngày không ra khỏi cửa."

"... Thật dọa người"

"Nếu không... Nếu không chúng ta đừng ra ngoài"

"Chân núi có móng heo quay, hoa quế cao, còn ngươi rất thích ăn hồ lô ngào đường."

"Chúng ta bây giờ liền xuất môn a!!"

"Không sợ?"

"Không sợ! "

Sau khi ăn xong.

Tuyết càng rơi càng lớn, trong mắt chỗ nào cũng đều là tuyết trắng, trong chậu than than củi đùng đùng vang, Diệp Tiểu Thất tựa vào lòng của Tiêu Như Phong ngủ. "Đồ ngốc" Tiêu Như Phong nhẹ nhàng vuốt mèo con đang cuộn người trong lòng, trong miệng ê a hống nàng ngủ, thường ngày giáo chủ tựa như băng sương không cách nào đến gần, hiện tại lại tỏa ra ôn nhu khắp người.

"Ta chính là yêu quái ăn thịt người kia, còn ngươi chính là tù binh của ta." 

[BH][SHORT][EDIT]Cuộc sống ngọt ngào của Giáo chủ và Tiểu sư muộiWhere stories live. Discover now