2 (Hoàn)

5.6K 510 45
                                    

Màn đêm buông xuống.

Vương Nhất Bác đứng trước cửa, lòng bàn tay đều là mồ hôi.

" Ding dong —— "

" Cạch cạch " tiếng bước chân từ xa tiến lại gần, cánh cổng từ từ mở ra.

Đệt, Vương Nhất Bác âm thầm mắng một câu thô tục.

Người tới rõ ràng là vừa mới tắm xong, còn đọng lại từng giọt nước trên người, trên kính có một tầng hơi nước mờ mờ, ngay cả anh cũng một thân bốc hơi nước ướt át, mang theo mùi sữa tắm. Bên trong Tiêu Chiến mặc áo ngủ màu trắng rộng rãi, cổ áo hơi thấp lộ ra hai đoạn xương quai xanh rõ ràng, bên ngoài tùy tiện khoác áo khoác dài màu đen, trên dép lê là hai mắt cá chân như bị nước làm nóng, toàn bộ đều đỏ lên.

Này sao lại giống như drama tình nhân thầm kín thần tượng máu chó vậy. Tuy là tình nhân này đầu đội mũ lưỡi trai, lưng đeo một chiếc túi thể thao bẩn hề hề, vóc dáng lùn một chút, so với anh quả thực giống như thằng nhóc miệng còn hôi sữa.

Vương Nhất Bác bất động đứng đó, nửa buổi không vào cũng không đi.

Tiêu Chiến nhìn cậu mà buồn cười, cũng không gọi cậu đi vào, vẫn duy trì tư thế đứng bên ngoài cánh cửa hồi lâu, hỏi cậu: " Tài liệu em mang đến không? "

Vương Nhất Bác bị anh hỏi liền ngạc nhiên: " Thầy bảo em đến là để lấy tài liệu? "

Mắt Tiêu Chiến nhiễm một lớp sương mờ, cách chiếc kính mắt viền vàng rất có hứng thú mà đánh giá học sinh trẻ tuổi của mình: " Nếu không em cảm thấy tôi bảo em đến để làm cái gì? "

Lúc này Vương Nhất Bác mới phát hiện ý cười của Tiêu Chiến có chút gian xảo, ý thức được mình bị cười nhạo, có chút thẹn quá hóa giận, vừa định nói gì đó, đã bị Tiêu Chiến gỡ mũ trên đầu xuống, hai phiến môi lập tức dính lấy nhau. Môi Tiêu Chiến mềm đến đáng sợ, kề sát cần cổ còn có một mùi hương nhàn nhạt.

Vương Nhất Bác quả thực là một mớ hỗn độn. Trước kia đối tượng đều là xấp xỉ tuổi hắn, căn bản sẽ không có cái loại cục diện bị dắt mũi thế này, cậu nhất thời không biết thế nào mới tốt, liền đứng tại chỗ ngơ ngác bị Tiêu Chiến hôn một cái.

Tiêu Chiến kéo cậu ra một chút, nhìn Vương Nhất Bác ngốc lăng đứng đó, đột nhiên khóe miệng cong lên, nhẹ nhàng nói bên tai Vương Nhất Bác: " Có phải tay không có chỗ để đặt không hả? "

Nói xong, anh chậm rãi giữ chặt tay phải đang dần nóng lên của Vương Nhất Bác, dẫn tay cậu đẩy vạt áo của anh ra, xoa lồng ngực trắng nõn dưới lớp áo ngủ của mình.

" Ầm! " Cánh cửa đóng sầm lại.

Vương Nhất Bác gần như hung ác đem Tiêu Chiến đẩy vào bên trong cửa, lại dùng lực đè gáy Tiêu Chiến sát lại gần hắn, kính mắt viền vàng tùy tiện ném ở bên chân, cuối cùng đem anh đặt tại huyền quan bắt đầu cởi cúc áo. Môi lưỡi hai người quấn lấy nhau hết hôn lại mút, kích động đến mức quần áo không chỉnh tề, thở ra cũng đều là khí nóng ẩm ướt.

Tiêu Chiến bị một tiếng huýt sáo vô lại của Vương Nhất Bác khiến anh mỉm cười, sau đó ngửa chiếc cổ thon dài nghênh đón đối phương, hoan nghênh người trẻ tuổi lưu lại chút dấu vết trên làn da mình. Tựa như một chủ nhân sủng nịch nghênh đón một con chó đến liếm láp lấy lòng vậy.

[ Bác Quân Nhất Tiêu ] XIỀNG XÍCH THIÊN NGANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ