Sáng sớm gặp hung khí

2.8K 100 2
                                    

-A ~

Tiểu Phong quát to một tiếng chợt từ trên giường ngồi dậy, trên trán tất cả đều là mồ hôi lạnh, trong mộng tình cảnh để cho hắn gấp rút thở hổn hển, đã mười hai năm rồi mà hắn mỗi sáng sớm đều có thể bị mười hai năm trước tại mái nhà bị thiên lôi đánh trúng một màn kia biến thành ác mộng trong mơ làm giật mình tỉnh giấc.

Không phải đã lâu lắm rồi sao, hắn không hiểu từ khi xuyên đến đây giấc mơ này lúc nào cũng khủng bố tinh thần thiếu nữ mỏng manh này hoài vậy???

-Ca, ngươi lại gặp ác mộng?

Một thanh âm thanh thúy đột nhiên bên tai vang lên, Tiểu Phong tập trung nhìn vào, mới phát hiện bên giường phía trên đang ngồi là một cái chừng hai mươi tuổi mỹ nữ, lúc này đang chưa tỉnh hồn mà vỗ về nơi nào đó cao vót hùng vĩ mà thở hổn hển, hiển nhiên là đang chuẩn bị gọi hắn rời giường thì bị hành vi của hắn đột nhiên làm cho hoảng sợ.

-Hiểu Tình, là ngươi a, ngươi vào bằng cách nào, ưm, rất mệt, ta lại ngủ một hồi đi, ngươi lúc đi ra nhớ thay ta khóa cửa lại.

Tiểu Phong giống như có như không che giấu mà xoa xoa nhập nhèm buồn ngủ đôi mắt, duỗi người ngã đầu nằm ở trên giường, ôm gối chuẩn bị tiếp tục ngủ say.

-Đồ lười biếng, hiện tại là mấy giờ rồi, ngươi còn muốn ngủ, nếu không rời giường đi làm liền bị muộn rồi, mẹ biết ngươi thích ngủ nướng, cố ý gọi điện thoại đến cho ta để gọi ngươi rời giường đây nè!

Tiếu Hiểu Tình đưa tay nắm Tiểu Phong cái mũi nghịch ngợm lay động.

-Tiểu muội, đừng làm rộn, để cho ta ngủ thêm tí nữa liền thật tốt!

Tiểu Phong lẩm bẩm kéo ra muội muội tay, dùng gối ở trong ngực che khuất đi khuôn mặt của mình, trở mình ngủ tiếp.

-Hừ, này thì ngủ tiếp, ta thách ngươi ngủ tiếp được đấy.

Tiếu Hiểu Tình đá rơi giày trên chân, nhảy đến bên giường, thoáng cái nhảy qua ngồi ở Tiểu Phong trên người, gỡ ra Tiểu Phong trên đầu cái gối, hai cái tay nhỏ bé nhéo lấy lỗ tai của hắn hét lớn:

-Đồ người lớn lười biếng kia, mau rời giường!

Tiểu Phong nhất thời bị cái tiếng này cao giọng đâm gọi cho hoảng, cơn buồn ngủ hoàn toàn không có lại đến, chợt mở hai mắt ra nhìn chằm chằm muội muội này, cái con người đẹp hại nước hại dân, khuôn mặt xinh đẹp, nhưng mà tuyệt sắc khuynh thành tướng mạo lúc này cũng làm hắn thấy không có chút nào đáng yêu chỗ.

Tiếu Hiểu Tình hai tay chống đỡ ở Tiếu Phong hai bên, cả thân nằm ở Tiểu Phong trên người, một cái tinh xảo khuôn mặt nhỏ nhắn thật đắc ý vẻ, cười khanh khách nói:

-Đồ lười biếng, thật sự nếu không rời giường ta liền muốn phải dùng của ta cuối cùng sát chiêu. Để xem ngươi có sợ không?

Đang nói chuyện, Tiếu Hiểu Tình hai tay nắm bắt Tiếu Phong chăn làm bộ muốn kéo ra!

Tiểu Phong không nhúc nhích nằm ở trên giường, lười biếng nhìn Tiếu Hiểu Tình nói:

[Edit - NBN] Long Dục Đô ThịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ