rời đi

476 27 0
                                    

<WenRene>

- Joohyun unnie nè, em nghe các sơ bảo rằng vài tuần nữa sẽ có người đến nhận nuôi chúng ta, không biết chị với em có được họ nhận làm con không nữa ha?

Dưới những tia nắng cuối cùng của mùa hạ gay gắt Seungwan gối đầu trên đôi chân trắng trẻo và nhỏ nhắn của Bae Joohyun. Trong khi nàng vẫn chăm chỉ dán đôi mắt vào quyển sách trên tay. Nghe lời cô nói, nàng cười khẻ.

- Chị nghĩ rằng Seungwan sẽ sớm có gia đình mới thôi, Wanie của chị đáng yêu thế cơ mà, ai nhìn mà không thấy thích cơ chứ.

- Chị đừng ghẹo em nữa, biết đâu chị sẽ rời khỏi đây trước em rồi sao.

Joohyun bỗng khựng lại nụ cười trên môi, nhưng rất nhanh đã trở lại trạng thái cũ, tinh tế đến mức Seungwan ngốc nghếch kia không thể nhận ra.

===============

- Joohyun unnieee, em có tin vui cho chị này.

Seungwan hớt hãi chạy đến bên cô gái ngồi ở băng ghế dưới tán cây cổ thụ của trại trẻ mồ côi. Gương mặt trẻ con không thể giấu được sự hạnh phúc lẫn vui mừng.

Joohyun không đáp, chỉ từ tốn gấp lại quyển sách trên tay rồi đặt chúng sang một bên. Ánh mắt liền thủy chung dõi theo từng cử động của cô gái nhỏ.

- Unnie, các sơ bảo với em rằng, ba mẹ mới rất thích em, họ bảo vài tháng nữa sẽ rước em đi. Em vui lắm.

Em vui lắm.

Chị. cũng vui cho em. bảo bối ạ.

- Joohyun unnie, chị sao thế? Chị không vui sao?

- À không, chị không sao. Chị mừng cho em còn không hết, sao lại không vui được cơ chứ. Khi nào em đi?

- Dạ khoảng 3 tháng nữa ạ, ba mẹ bảo sẽ đưa em sang Canada cái thành phố tororo gì ấy ạ.

Seungwan cười tít mắt nghĩ về tương lai của mình, cô là đứa trẻ hay mơ mộng, dù cho thật sự mọi thứ đang diễn ra rất tốt đẹp nhưng cô luôn cảm thấy mình cứ tiếc nuối thể nào ấy nhỉ. Dường như có gì đó đang yếu ớt cố níu cô ở lại, nhưng thứ đó thật ra là gì thì cô không biết.

mãi đến tận sau này Seungwan mới nhận ra cái sự níu giữ yếu ớt kia là gì.

Joohyun cười hiền xoa đầu Seungwan.

- Là Toronto, ngốc ạ.

- Ah, phải phải, là nó đấy ạ.

=======================

Một đêm tối không trăng không sao, những ngày gần đây, bầu trời đêm lúc nào cũng đen kịt như thế cả. Có lẽ vì thời tiết không tốt cũng có lẽ do tâm trạng người ngắm cũng không tốt.

Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu 

Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.

Joohyun dạo gần đây, đêm nào cũng ngồi ngắm trời rồi thơ thẩn. Nàng không biết nàng ngồi đây để làm gì. Chỉ là nàng luôn cảm thấy trống rỗng, cảm giác như sắp mất đi thứ gì đó rất quan trọng, nàng muốn giữ nó lại, nhưng không thể.

[Series Drabble] || [Red Velvet] • Happy Little Pill •Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ