Chương 1: Mục Tiêu là hắn~

799 41 0
                                    

Anh, Hàm Hàm thích anh"

Câu nói của một cậu trai đẹp hơn hoa đã làm một nơi vốn ồn ào lại im bật đến lạ thường.

"Lộc Hàm đây là công ty sao lại tỏ tình ở đây chứ, đi theo anh" - chàng trai được tỏ tình kéo vội cậu trai nhỏ đi trước con mắt kinh ngạc của mọi người

"Ơ giám đốc còn cuộc....họp" - Khánh Thù hét vội theo nhưng hai người kia đã đi khuất, cậu chỉ biết cười trừ rồi bỏ đi.

_____Sân thượng______

"Lộc Hàm không phải bây giờ em nên ở trường sao?" -Chung Nhân đưa đôi mắt đầy sát khí nhìn về phía Lộc Hàm

" Em không thíc, chán lắm"

" Chán cũng phải học, mau về trường đừng ở đây phá rối nữa"

"Em đâu có đi phá rối, em đến đây là để tỏ tình mà, Chung Nhân em thích anh thật mà"

"Anh sẽ nói chuyện này sau với em, bây giờ mau về trường"

"Được rồi đi thì đi tạm biệt anh, báiiii baiii"

Lộc Hàm khuôn mặt ủ rủ quay đầu đi nhưng chợt nhớ ra gì đó vội chạy lại hôn lên má Chung Nhân rồi chạy nhanh để anh lại khẽ cười bởi sự ngốc nghếch đó rồi lắc đầu bỏ đi.

"Chung Nhân đẹp thật nha, nhưng mà kêu mình nghe lời thì còn lâu, À có người để đi chơi rồi" -Lộc Hàm mò chiếc điện thoại chọn một dãy số rồi hồ hơi chờ người bên kia bóc máy

"Hàm à có chuyện gì vậy?Đang ở đâu đó? Sao lại trốn học rồi ? Mau mau về trường đi nhiều người kiếm cậu quá, đồ ngọt họ tặng cậu nhiều qá đầy hết mặt bàn, MAU VỀ ĐÂY" - chưa kịp nói thì người bên kia đã hỏi hết câu này đến câu khác chẳng để cho cậu trả lời

"Bạch Hiền hỏi nhiều đến thế sao, tớ đang ở chỗ của Chung Nhân, mau trốn học đi chơi với tớ ở trường chán chết đi được với lại mấy người ở trường phiền lắm mau đi đi, đừng lo không ai dám nói với Xán Liệt đâu"

"Này lại đến chổ Chung Nhân à, thật là không quản cậu thì cậu lại đến phá người ta ở yên đấy tớ đến liền , đừng chạy lung tung đấy" - Bạch Hiền lắc đầu ngao ngáng

"Tớ không phải con nít "

Bạch Hiền đáng chết Lộc thiếu gia ta đây chẳng phải con nít, nói gì cũng phải kiếm chổ ngồi chờ cậu ta đến đã. Cậu chạy đến chiếc ghế kế bên ngồi xún rồi lấy điện thoại ra nghịch bổng có cuộc điện tới thoáng nhìn số tay chần chừ không mún bóc máy..

"Ba à, Hàm nghe đâyy~"

"Về nhà ngay cho tao"

"Con..vâng con về liền"

Đáng ghét! Lại có chuyện gì nhỉ? Chờ Bạch Hiền đến rồi cùng về. Cha lại nổi giận điều gì sao? Mấy ngày nay cậu đâu làm chuyện gì động trời đâu à không trừ chuyện một ngày trước đó công khai hôn giám đốc Kim. Đang thả hồn thì nguyên khuôn mặt Bạch Hiền xuất hiện làm cậu mún bật ngửa

"Đáng chết định hù chết tớ hả?"

"Đâu tớ kêu mà thấy cậu không trả lời nên mới đưa mặt lại gần xem cậu ra sao thôi"

[Longfic] (Hunhan) Yêu tinh đừng câu dẫn nếu không em chết chắc~Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ