Chương 30: Đồ Nhi, Tới Tu Tiên (30)

2.7K 298 6
                                    

Edit: Ochibi

Huyền Thanh điện chỉ có một phòng chính, những phòng khác Lăng Thanh Huyền trước nay không có lau dọn sạch quá, Phong Giác siêng năng tu luyện, cũng không chú ý cái này, cho nên bọn họ vẫn luôn nghỉ ngơi chung một phòng.

Phong Giác sinh bệnh nghỉ ngơi, Lăng Thanh Huyền ra bên ngoài võng đợi, khi nào ngủ, nàng cũng không nhớ rõ.

Phong Giác xử lý xong chăn giường, thì thấy ở nữ tử an tĩnh nằm trên võng bên ngoài, vạt áo nàng bay bay.

Hắn nhẹ nhàng bước qua, nhẹ giọng gọi: “Sư phụ?”

Trong gió chỉ có hô hấp nữ tử nhợt nhạt, hầu kết hắn khẽ nhúc nhích, khẩn trương vươn tay nhẹ nhàng chạm trên mặt nàng.

Bóng loáng, lạnh băng, là bên ngoài quá lạnh sao?

Hắn được một tấc lại muốn tiến một thước cầm tay nàng, tâm kinh hoàng muốn nổ tung.

Một người lạnh lẽo, một người lửa nóng.

Hắn lẳng lặng nhìn nàng trong chốc lát, lá gan lớn ôm nàng lên.

Xưa nay đều là nàng cõng hoặc ôm, hắn cũng không biết trọng lượng nàng, hiện giờ ôm vào trong ngực, nhẹ như không, hệt như lông ngỗng, như là bảo vật quý giá nhất, Phong Giác thật cẩn thận ôm nàng đặt trên giường lớn trong phòng ngủ.

“A…… Cứng……”

Lăng Thanh Huyền chỉnh lại tư thế thân thể, nàng vẫn luôn ngại giường này cứng không chịu ngủ, Phong Giác bừng tỉnh đại ngộ, mặt đỏ duỗi tay muốn đổi vị trí cho nàng, vươn tay đi cũng chưa thu về, hắn bị kéo xuống dưới thân nữ tử, trở thành nệm mềm mại.

“Hô……”

Rốt cục cũng thoải mái, Lăng Thanh Huyền ghé vào trên người hắn, cọ vài cái, mới không có động tĩnh nữa.

Một tia hô hấp Phong Giác cũng không dám lộ, hắn sắp bị chính mình nghẹn chết, hai tay hai chân của hắn căn bản không biết dịch đi nơi nào, hơn nữa Lăng Thanh Huyền mới nãy còn cọ hắn!

Cái này không chỉ mỗi trái tim muốn bạo rớt, ngay cả đầu đều hỏng mất rồi.

Trong không gian yên tĩnh, hắn cảm giác tiếng tim đập của mình như sấm, hận không thể che lỗ tai Lăng Thanh Huyền lại.

Hắn thế nhưng bị đè dưới thân khi nằm trên giường sư phụ, cho dù hắn biết đây là hành động vô thức của sư phụ, nhưng tưởng tượng đến trong khoảng thời gian này nàng đối xử tốt với mình, tâm như hóa thành một vũng nước, lấp đầy cả trái tim hắn.

Tay chân hắn cố định Lăng Thanh Huyền, phòng nàng một lần nữa ngã khỏi giường.

Hô hấp gần trong gang tấc, Phong Giác nhìn môi đỏ khẽ nhếch kia, ánh mắt tối sầm lại, “Sư phụ, thật xin lỗi!”

Chuồn chuồn lướt nước hôn môi, dừng trên gò má nàng.

Lại chuyển qua trên môi, một chút dũng khí đều không có, hắn gắt gao ôm Lăng Thanh Huyền, mí mắt chịu đựng không nổi đã thiếp đi.

Đêm nay ngủ cực kỳ thoải mái, Lăng Thanh Huyền tỉnh dậy từ trên võng, trên bàn trong phòng chuẩn bị rất nhiều trái cây mới lạ và đồ rửa mặt.

[Quyển 1][Edit] Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ ChọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ