Chương 1: Cứu thế chủ Tom Marvolo Potter

3.5K 339 193
                                    

"Avada Kedavra!" Ánh sáng màu xanh lục đẹp đến mê hồn phát ra từ hai cây đũa phép, chiếu thẳng vào đối phương.

Một giây sau.

Cả hai người đều ngã xuống.

Harry nghĩ, cuối cùng cậu cũng có thể hoàn thành trách nhiệm của một Chúa cứu thế, cuối cùng cũng có thể vứt bỏ mọi thứ, mọi gánh nặng trong lòng, mà yên ổn - như cụ Dumbledore nói - đi đến một cuộc phiêu lưu khác.

Nhưng cậu mở mắt ra một lần nữa, lại thấy được mình đang nằm trong một chiếc nôi, sức lực lại vô cùng yếu ớt. Đưa tay giơ lên trước mặt, lại thấy một bàn tay nhỏ nhỏ tròn tròn hồng hào. Quay đầu nhìn sang bên cạnh, lại thấy ba và mẹ nằm bất động dưới mặt đất lạnh giá, không cầm lòng được mà cay cay khoé mắt.

Còn đang muốn cười khổ hỏi Merlin vì lẽ gì khiến cậu chịu đau khổ làm Chúa cứu thế thêm một đời nữa, Harry bỗng phát hiện ra điểm bất thường. Ngoài cái nôi của cậu, có một cái nôi nữa, nằm phía đối diện, còn có một đứa nhỏ trong đó. Cậu bất ngờ, vô thức đưa tay lên trán, sờ sờ cái vết sẹo năm xưa kia, phát hiện ra không có gì cả, chỉ có cái trán trơn nhẵn.

Harry còn đang cảnh giác, đột nhiên quay qua cái nôi kia, quả nhiên là đứa trẻ kia đã tỉnh. Kinh ngạc chính là, đứa trẻ kia, trên trán lại mang vết sẹo hình tia chớp quen thuộc của cậu. Đáng sợ hơn nữa là, trên chiếc nôi kia có treo biển tên, Harry đọc đi đọc lại, không tin vào mắt mình, kinh sợ thốt lên "Tom Marvolo Potter!"

Voldemort tỉnh dậy ở nơi xa lạ, vội vội vàng vàng tìm đũa phép của hắn. Tìm không ra, lại thấy cơ thể khó điều khiển, bất ngờ phát hiện ra mình đang ở trong thân xác của một đứa trẻ. Nhìn sang phía bên kia, còn thấy một đứa trẻ nữa, đang kinh sợ nhìn chằm chằm vào mình. Không sai được. Hắn không nhìn lầm được. Nó chính là đứa trẻ đã khiến hắn gần như mất đi toàn bộ sức mạnh - người đã từng là đứa-bé-vẫn-sống - Harry James Potter!

Harry :"..."

Voldemort :"..."

Một giây định thần, hai đứa trẻ liền cố gắng tung bùa chú vào nhau.

Một phút sau, cả hai xác định, chúng hiện tại một con kiến cũng không giết nổi chứ đừng nói đến tàn sát lẫn nhau. Tuy nói vậy có chút thảm hại, nhưng cũng có chút thu hoạch. Harry và Voldemort có thể nắm bắt được chút tình hình hiện tại, liền yên lặng mà chờ đợi.

Không cần đợi lâu, Snape đã đuổi tới. Nhìn thấy Lily bất động dưới mặt đất, Snape quỳ xuống ôm chầm lấy cơ thể lạnh ngắt của cô, khuôn mặt tràn đầy là sự đau khổ, đến nỗi Harry không kìm được mà trợn mắt kinh ngạc, rồi cũng rưng rưng khóe mắt. Nhưng hắn - Voldemort - hắn khinh thường nhìn cảnh tượng trước mắt. Một Chúa tể Hắc ám như hắn, ghê tởm thứ tình cảm yếu đuối, ghê tởm một Máu Bùn một Máu Lai đang ôm ôm ấp ấp dưới nền nhà kia, cho dù... người kia kiếp này, căn bản là 'mẹ' hắn.

Snape bế Harry lên, rồi lại kinh ngạc quay sang, phát hiện có thêm một đứa trẻ nữa. Snape không nhớ Lily có từng nói với ông cô ấy sinh đôi, không hẹn mà trầm xuống. Ông quay qua chiếc nôi bên kia, định bế nốt đứa bé này lên, không biết vô tình hay cố ý mà liếc qua bảng tên rõ rành rành ba chữ "Tom Marvolo Potter" trong mắt hiện lên tia hận thù. Tom ngay khi bị bàn tay của Snape chạm vào, tuy không chống cự, nhưng hắn không tiếc cho ông một cái lườm cháy mặt.

| VolHar/TomHar | Khi Dark Lord Trở Thành Cứu Thế ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ