Chương 3: Rắc Rối Vẫn Tìm Đến Cửa

2.1K 261 64
                                    

"Lõi là lông đầu hắc kì mã, gỗ đàn hương, ba tấc mốt. Một cây đũa phép làm từ lông hắc kì mã là vô cùng hiếm. Chúng không dễ cho chúng ta lông đầu như bạch kì mã đâu, cộng thêm hiện nay chẳng còn ai thấy bọn chúng nữa." Cụ Ollivanders nói, đặt cây đũa kia trở lại trong hộp, cầm lấy cây đũa của Harry rồi nói tiếp:

"Còn cây này... Lõi lông đầu bạch kì mã, làm bằng gỗ nhựa ruồi, dài ba tấc. Cả hai cây đều vô cùng quyền năng" Cụ cất nó lại chỗ cũ, gói lại bằng một tờ giấy nâu, rồi cao hứng nói thêm:

"Tuyệt diệu... Thật tuyệt diệu..."

Harry khó hiểu thì thầm vào tai Tom: "Không phải hai chiếc kia mới là đũa phép anh em à? Sao bây giờ lão cũng lại nói tuyệt diệu? Bạch kì mã và Hắc kì mã thì có liên quan quái gì đến nhau?"

Tom ra vẻ 'anh hỏi em thì em biết hỏi ai?' trả lời: "Thì cái gì liên quan đến đũa phép lão chả thấy tuyệt diệu?"

Cụ Ollivanders thấy hai đứa trẻ kia ngơ ngác không hiểu gì liền giải thích:

"Lõi của hai chiếc đũa phép này, là lấy từ Bạch kì mã và Hắc kì mã, mà chúng lại kí khế ước bạn lữ với nhau. Ta đã nói Hắc kì mã không dễ xin lông đầu của chúng, vậy nên ta có thể lấy được là nhờ con Bạch kì mã tốt bụng kia xin cho."

Cậu và hắn mau chóng trả mười bốn Galleons cho hai cây đũa phép, sau đó chuồn ngay khỏi cửa tiệm - trước khi Ollivanders lại bắt đầu nổi hứng nói thêm một tràng nữa.

Harry và Tom mua đồ xong thì ra chỗ ban đầu, bắt gặp Snape đang đứng dựa vào tường, dường như đang có vấn đề gì đó không thể giải quyết được, mặt nhăn như cái đít khỉ. Ông thấy hai đứa nhỏ thì đưa tụi nó về nhà Dursley, sau đó... đi luôn.

Sau khi trở về, cả nhà Dursley dường như coi cậu và hắn như không khí. Harry và Tom rất lấy làm vui mừng.

--oOo--

One more time, hai bạn trẻ người hai tám người tám hai, cùng nhau đứng nơi sân ga 9 3/4, một lần nữa bắt đầu trở về nhà.

Harry cùng Tom luồn lách qua hàng người chật cứng, khó khăn lắm mới có thể kiếm được toa trống để ngồi. Ngồi chưa kịp ấm ghế thì liền thấy Nữ Sư Vương Hermione mở rầm cửa ra, dõng dạc hỏi hai người:

"Hai cậu có thấy con cóc nào hay không? Neville đang tìm con cóc của cậu ấy--"

Hermione miệng nhanh hơn não, nói xong mới phát hiện ra hai con người kia đã (giả vờ) ngủ hết cả rồi. Cô thẹn quá hoá giận, liền giận dữ hét lên:

"Nè, mình đang hỏi hai cậu đó. Chưa thấy ai vô duyên như hai cậu đâu."

Harry bị chê vô duyên liền thấy nhột nhột. Trước kia người khác chỉ nói cậu giỏi phá luật, chứ chưa bị ai kêu như vậy cả. Cậu len lén liếc sang Tom, thấy hắn trông bình tĩnh như không có chuyện gì. Nhưng Harry biết a, hắn thèm ném một cái Avada Kedavra lắm rồi. Ai chứ một Muggleborn lại đi sỉ nhục hắn, hắn nhịn được thì quả thật là rất giỏi.

Cô nàng thấy không thể làm gì được, sau khi lời ra tiếng vào mới phát hiện mình có vẻ hơi vô duyên, nên chỉ "Hừ" một tiếng liền đóng cửa quay đi luôn.

| VolHar/TomHar | Khi Dark Lord Trở Thành Cứu Thế ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ