AAAB
Cài đặt hiển thị
Chương 3: THAY ĐỔI.
Chơi Game Miễn Phí Cùng SanTruyen.com
iWin 436
Game bài online duy nhất hỗ trợ đa nền tảng trên cả Mobile và PC.
Tải miễn phí
mất vài ngày sau đó Bình Tâm mới có thể chấp nhận được khuôn mặt mới của mình. Mỗi lúc đứng trước gương, cô luôn nghĩ rằng đó là một người quen. Thật khó để thay đổi tiềm thức của bản thân về chính mình. Và càng khó hơn khi bản thân mới khác hoàn toàn bản thân cũ.
Những ngày tháng mới của một cuộc đời mới diễn ra đối với cô gái nhỏ thật êm đềm và lặng lẽ. Không ồn ào, không náo nhiệt, chỉ có những nỗi vui âm thầm của Bình Tâm mỗi lần nhìn thấy gương mặt mới của mình. Nhưng đôi khi cô cũng có đôi chút sợ hãi. Đó là vì những cảnh tượng khá kỳ lạ mà cô đã vô tình được nhìn thấy, qua một khe cửa nhỏ…
Gần một tháng nay, hầu như đêm nào Bình Tâm cũng nghe thấy những âm thanh xạo xạc của những vật dụng va vào nhau, tình cờ một lần đi ngang qua phòng của người đàn ông, cô khựng người khi nhận ra những tiếng động mình vừa nghe có chiều hướng phát ra từ căn phòng đó. Tò mò, Bình Tâm tiến lại gần. Một cái nheo mắt đầy ngây thơ để vừa đủ lọt tầm nhìn qua khe cửa bé xíu đã làm cô suýt ngã lăn ra vì sợ và bất ngờ. Cô nhìn thấy người đàn ông đang khóc, rất mãnh liệt, nhưng lại chẳng phát ra một âm thanh nào. Những giọt nước mắt cứ lăn dài trên khuôn mặt không thể phân định tuổi, lan xuống bộ râu có phần rậm rạp và khá là xấu xí hoang sơ. Chốc chốc, người đàn ông lại lấy tay quơ toàn bộ những thứ vật dụng có trên sàn để chúng lăn lóc và cuộn tròn trên nền gỗ bóng mượt, tạo nên những âm thanh kỳ lạ và đáng sợ mà mấy ngày qua lúc nào cũng ám ảnh cô. Điều khiến Bình Tâm chú ý hơn cả là thứ mà người đàn ông luôn cầm trên tay và ghì sát vào phần ngực trái. Một khung ảnh. Chính xác là một khung ảnh. Bỗng chốc cô thấy lòng mình đau nhói. Sao nhìn người đàn ông ấy lại giống Bình Tâm vậy chứ? Cứ mỗi lúc đau khổ và tổn thương, cô chẳng còn biết nương tựa vào ai ngoài việc tìm đến bức ảnh duy nhất về mẹ mà cô còn giữ. Dù Bình Tâm không biết trong khung ảnh mà người đàn ông cầm trên tay là hình của ai, nhưng cô nghĩ đó ắt hẳn phải là người vô cùng quan trọng với ông ấy, cũng giống như mẹ của cô vậy. Đối với cô, mẹ vẫn ở bên cạnh, nằm gọn trong trái tim, trong trí óc và là nguồn ánh sáng cho cô thêm niềm tin để sống tiếp trên cuộc đời. Cụp đôi mắt tròn to với hàng mi cong vút, Bình Tâm lén thở dài rồi bước đi. Ai cũng có một nỗi đau nào đó trong đời. Đôi khi bản thân cứ luôn nghĩ rằng mình là người khổ sở nhất, bất hạnh nhất nhưng thực tế còn có bao nhiêu người còn có những nỗi đau lớn hơn và âm ĩ hơn. Vì vậy, bằng cách này hay cách khác, con người nên cùng giúp nhau vượt qua những khó khăn và phải nhìn về phía trước. Chỉ có hướng về phía trước mới không thấy bóng đen lan tỏa trên đôi chân mềm…
- Chú là bác sĩ thẩm mỹ?
Bình Tâm rụt rè hỏi khi đang chuẩn bị bữa tối.
- Uh.
Người đàn ông mà cô vừa gọi trả lời hờ hững, mắt vẫn dán vào cuốn sổ tay đã gần như rách nát vì bụi bặm.
Định hỏi thêm nhưng rồi Bình Tâm lại thôi, có cái gì ở con người ấy khiến cô thấy sợ.
Bữa tối diễn ra trong không khí vô cùng im lặng. Cô khẽ khàng gắp từng miếng thức ăn, mắt cứ dán xuống bát cơm chứ không dám nhìn lên người đối diện.
- Cô nấu ăn ngon.
Người đàn ông nhận xét một câu ngắn cũn và tiếp tục và thức ăn vào miệng. Bình Tâm nhận ra người này hình như không ăn cơm một thời gian khá lâu.
- Dạ cháu cám ơn…
Lời khen làm cô nở một nụ cười nhẹ. Dù sao thì vẫn là một sự ấm áp kỳ lạ. Con người yêu thương nhau không nhất thiết phải thể hiện ra, đôi khi chỉ cần những sự cảm nhận chân thành. Vô tình nhìn vào đôi mắt của người ấy, dù chỉ trong vài giây nhưng Bình Tâm vẫn kịp nhận ra đôi mắt đó đã khóc trong một thời gian rất lâu, rất lâu rồi.
Bữa cơm kết thúc với s
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhật ký hoàng kim-kawi
RomanceTrời chuyển sang thu đem theo chút gió mát, rồi mùa đông sẽ ùa về trong giây lát khi những chiếc lá vàng cuối cùng rời khỏi ngọn cây, mọi thứ sẽ qua đi theo mùa lá rụng, chỉ còn tình yêu ở lại với nắng ấm, gió lạnh và hoa tuyết huy hoàng. Tặng bạn f...