CHƯƠNG 39 __ Tình yêu trở lại

617 15 0
                                    

Tây Tường Liệt lợi hại cả triều đình ai cũng biết, nhưng mà Viên Cảnh Triệt không hề nghĩ rằng Tây Tường Liệt lại có thể không chút băn khoăn mà buông lời uy hiếp mình như thế. Dù gì thì Viên Cảnh Triệt hắn cũng là một Vương gia, là thân tử của Hoàng Thượng, Tây Tường Liệt không chút e dè đe dọa cắt tứ chi hắn như thế chính là đại nghịch bất đạo, tội không thể tha thứ.

 

Chính là vừa rồi hắn lại thật sự bị cái loại sát khí muốn đem phanh thây trên người khác Tây Tường Liệt dọa một trận, vốn cùng là thân Vương gia nên việc này khiến cho Viên Cảnh Triệt tức giận không chịu nổi, hắn căm tức nắm chặt tay, Tây Tường liệt, người kia ta nhất định phải có!

Tiểu Nhiễm cắm cúi theo sau Tây Tường Liệt, biểu cảm của Vương gia thực âm u, làm cho nó không rét mà run.

 

Nhưng Vương gia rốt cuộc đang đem mình chạy đi đâu? Tiểu Nhiễm càng ngày càng mông lung, đến lúc sau nó mới ý thức được, đây là Vương gia đang dẫn nó đến Vĩnh Hàm Các.

 

Tiểu Nhiễm dừng bước, Tây Tường Liệt quay đầu nhìn nó, biểu cảm vẫn khủng bố đáng sợ như cũ. Tây Tường Liệt nhìn Tiểu Nhiễm một lát, cũng không có nói chuyện, lại tiếp tục ép nó đi lên phía trước.

 

Tiểu Nhiễm không đi, giãy dụa vài cái, Tây Tường Liệt liền dứt khoát nhấc bổng nó lên, hướng Nguyệt Tiên Cư đi đến. Mặc kệ Tiểu Nhiễm kháng cự ra sao, hắn cũng không để ý đến nó.

 

Tới Nguyệt Tiên Cư, Tây Tường Liệt một cước đá văng cửa phòng, phòng không có đốt đèn, hắn liền cứ như thế trong bóng tối ôm Tiểu Nhiễm tiến đến bên giường.

 

Ngay sau đó, Tiểu Nhiễm bị ấn ngã lên giường, Tây Tường Liệt nằm đè lên người nó.

 

"Ân......" Từ trong cổ họng Tiểu Nhiễm phát ra một tiếng rên nhỏ, bởi vì Tây Tường Liệt đang mãnh liệt hôn nó.

 

Tiểu Nhiễm dùng hết khí lực đẩy, Tây Tường Liệt cuối cùng mới ngẩng đầu lên nhìn nó.

 

Trong phòng tối đen, nhưng ánh mắt Tây Tường Liệt lại có vẻ đặc biệt sáng.

 

"Đừng tra tấn ta nữa, Nhiễm Nhi......." Tây Tường Liệt ngăn không cho Tiểu Nhiễm quay mặt đi, thanh âm có chút khàn khàn: "Trở lại bên ta đi, đừng làm hạ nhân nữa."

 

"Sợ ngươi mệt mỏi, sợ ngươi bị nhiễm lạnh, sợ ngươi giống như ngày hôm nay bị người khác bắt nạt đụng chạm, ngươi không có bên cạnh ta ta liền lo lắng không yên. Ngươi cũng sẽ không nói chuyện, ta sợ ngươi dù có bị thương tổn cũng không ai biết, sợ rằng ta không thể kịp thời đến bảo hộ ngươi." Tây Tường Liệt ôm chặt người trong lòng.

[ĐM] Ách NôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ