Chương 18: Dục nữ quyến rũ học trưởng, An An từ chối phản kích ( Trung hai )

19.8K 173 4
                                    

Hứa An An nhanh chóng bị hôn thở hổn hển, cả người nhũn ra.

Phía sau cô là cửa, phía trước là thân thể cứng rắn nóng như lửa của Lăng Thiệu, toàn bộ bao trùm lấy cô.

Lăng Thiệu bá đạo thô bạo hôn Hứa An An, gần như là trừng phạt. Đầu lưỡi của anh linh hoạt như con cá dạo chơi trong nước dây dưa với môi lưỡi cô, hút đầu lưỡi mềm mại gia nhập vào trong trò chơi. Lúc thì tràn ngập tình dục mà gặm cắn môi cô cho đến khi sưng đỏ, phiếm chút nước mê người.

Hơn mười phút sau cuối cùng Lăng Thiệu cũng buông Hứa An An ra. Hô hấp của anh vẫn thổi vào mặt Hứa An An, một bàn tay giơ lên dịu dàng vuốt ve gò má Hứa An An, giọng nói trầm thấp như thổ lộ hết, lại giống chất vấn:

- An An, sao vừa rồi em không đi vào?

Ánh mắt Hứa An An né tránh, muốn lùi ra sau nhưng không còn đường lùi lại, cô cắn chặt đôi môi sưng đỏ, đôi mắt càng thêm chua xót.

Ngón tay Lăng Thiệu vươn ra cạy môi cô, trong giọng nói mang theo đau lòng và oán trách:

- Không được cắn.

Một lát sau anh thở dài, bất đắc dĩ nói:

- An An, em vẫn... Không tin anh.

Cuối cùng Hứa An An không ngăn được nước mắt. Hốc mắt chua xót ấm ức từ trong đáy lòng tràn ngập dâng lên, hai dòng nước mắt chảy ra, Hứa An An há miệng cắn mạnh vào ngón tay Lăng Thiệu đang để ở miệng cô, mang theo chút căm giận, cắn rất mạnh. Lăng Thiệu nhịn xuống, không rên một tiếng, mặc cô phát tiết.

Hứa An An dùng toàn lực giơ tay đẩy anh ra nhưng không được. Lăng Thiệu sợ cô lộn xộn, ngón tay chọc cô bị thương liền lấy tay ra. Hứa An An múa may tay nhỏ đấm vào ngực Lăng Thiệu, Lăng Thiệu đứng yên mặc cô phát tiết.

- Anh đều... Anh đều làm cô ta... Có phải vì nghe thấy âm thanh, anh mới, anh mới dừng lại không?

Cuối cùng Hứa An An không nhịn được nói ra lời trong lòng, khóc lóc nói:

- Nếu em không xuất hiện... Có phải anh và cô ta sẽ... Anh buông em ra! Anh ai cũng có thể chạm vào, đều có thể làm chuyện này! Anh dựa vào cái gì phải tới trêu chọc em chứ? Vì sao anh phải trêu chọc em... Vì sao...

Lăng Thiệu để mặc cô phát tiết một lúc, mãi đến khi cô hơi mệt mỏi, giọng nói đều hơi khàn khàn, sau đó mới đột nhiên nắm lấy tay Hứa An An, trực tiếp hôn lên, để cô không khàn giọng như vậy nữa, sợ cô tiêu hao thể lực quá mức.

Nụ hôn lần này khác với nụ hôn trước, mang theo vô số dịu dàng và gắn bó. Lăng Thiệu hôn môi cô một lát, làm cảm xúc của cô bình tĩnh hơn.

- An An, sau này tức giận thì cứ phát tiết ra như vậy. Đừng nghẹn một mình, anh đau lòng.

Lăng Thiệu hôn Hứa An An một cái, giống như chuồn chuồn lướt nước, mỗi lần hôn lại dừng lại nói một câu.

Giọng nói trầm thấp, giống như ma chú, mê hoặc lòng người.

- An An, tin tưởng anh. Anh chỉ thích em.

- Dùng trái tim cảm nhận, làm chuyện này với người trong lòng, sao có khả năng làm với người khác được?

Lăng Thiệu vươn tay cởi nút thắt váy ngủ trước ngực Hứa An An, môi cũng di chuyển đến giữa cổ Hứa An An, giọng nói càng lúc càng trầm thấp. Hứa An An chậm rãi rơi vào tay giặc trong sự dịu dàng của anh, hai mắt mê ly, không có một chút sức nào, trong mắt và tất cả cảm quan đều chỉ còn anh.

Lăng Thiệu nhẹ nhàn cọ lên làn da non mịn ở cần cổ cô, hiếm khi thở dài:

- An An, anh... Luôn đợi em.

Đợi em chủ động, giống như anh bộc lộ hết tính cách của mình với em; đợi em chủ động nói "Em yêu anh"; đợi em chủ động thừa nhận anh là bạn trai em trước mặt mọi người...

Hứa An An không biết mình bị đẩy lên trên chiếc giường lớn mềm mại của Lăng Thiệu lúc nào, toàn thân cô bủn rủn, tiểu huyệt sớm bị ngón tay linh hoạt của Lăng Thiệu khai phá mà khi đóng khi mở, gào khóc đòi ăn, trào ra mật dịch.

Hứa An An vô lực nắm chặt lấy cánh tay Lăng Thiệu, nhỏ giọng rên rỉ, hừ hừ cầu xin anh.

côn th*t lửa nóng của Lăng Thiệu cọ xát vào hạt đậu nhỏ mẫn cảm của Hứa An An, chỉ ở bên ngoài không chịu tiến vào thỏa mãn cô, Hứa An An ấm ức đến mức sắp khóc. Anh vẫn lù lù bất động.

- An An, lần sau gặp phải chuyện như vậy, trực tiếp xông vào muốn đánh ai thì đánh người đó, hiểu không?

Giọng nói của Lăng Thiệu hơi nặng nề, nói với cô.

Ý thức của Hứa An An mơ màng, cắn chặt môi không chịu nói. Lăng Thiệu động mạnh cái eo cường tráng về phía trước một chút, Hứa An An bật ra tiếng rên rỉ.

"Ừm ~~~~"

Toàn bộ cơ thể Hứa An An chấn động một chút, rất lâu sau mới lấy lại tinh thần. Cô ấm ức chảy nước mắt nhìn Lăng Thiệu, chủ động giơ tay ôm lấy cổ anh, nghiêng đầu, nhắm mắt lại, chủ động nâng mông nhỏ tìm côn th*t của Lăng Thiệu, thỏa mãn trống rỗng khó nhịn sâu trong tiểu huyệt của mình. Cùng với tiếng mềm mại làm nũng:

- Học trưởng...

Lăng Thiệu lùi người về sau một chút, không cho cô thực hiện được. Anh hơi di chuyển thân mình, kêu lên một tiếng, rất vất vả mới nhịn xuống được kích động.

Cúi đầu, Lăng Thiệu ấm ức nhìn An An:

- An An đều không tin anh, coi anh là người động dục bất cứ lúc nào, anh cũng không dám.

Anh giơ tay chỉ dục vọng trướng to của mình:

- Nó lại càng không dám. An An, nó bị oan, khó cứng thì làm sao bây giờ?

Hứa An An cắn môi mơ màng nhìn anh: Kẻ lừa đảo! Rõ ràng vừa rồi còn cứng chọc vào cô, đâu có không cứng nổi!

Lăng Thiệu nắm lấy cằm Hứa An An, từng bước hấp dẫn cô:

- Ngoan, em tới trấn an nó một chút đi. Đảm bảo sau này tuyệt đối không có hiểu lầm, cho dù có hiểu lầm cũng phải làm sáng tỏ đúng lúc. An An.

Lăng Thiệu nắm lấy tay An An, cầm lấy tay cô nắm lấy côn th*t mình:

- Nó là của em, em muốn nó làm gì, nó mới có thể làm cái đó.

Tiếng Lăng Thiệu thở dốc vang lên bên tai, quanh quẩn trong căn phòng yên tĩnh, côn th*t của Lăng Thiệu giật giật trong tay Hứa An An, là bộ phận của anh từng chui vào trong cơ thể cô, không biết tại sao cô đột nhiên có cảm giác chân thực với đoạn tình cảm khác lạ này.

Cô như được trấn an, thẹn thùng di chuyển trên dưới, khuôn mặt và bộ ngực đỏ bừng, giọng nói nhẹ nhàng như không phải của cô vang lên:

- Học trưởng... Em đồng ý... Em đồng ý... Để nó, tiến vào...

Trong chớp mắt trong mắt Lăng Thiệu tràn ngập một tầng tình dục màu đỏ hiện lên, tay anh và tay Hứa An An nắm chặt lấy nhau, bỗng nhiên động thân một cái, côn th*t đâm sâu vào bên trong tiểu huyệt Hứa An An sớm đã tràn đầy mật dịch. Hai người đều thoải mái than nhẹ một tiếng.

Hứa An An lập tức nhấc chân vòng qua cái eo rắn chắc của Lăng Thiệu, mông nhỏ nâng lên làm nơi hai người kết hợp càng thêm chặt chẽ. Trong chớp mắt khoái cảm tràn ngập khắp người cô.

- Ừm a...

Lăng Thiệu đâm thật sâu vào trong cơ thể cô, cảm nhận căng chặt và lực hút từ nơi đó, nhịn xuống dục vọng gầm nhẹ, hôn từ cổ Hứa An An đến ngực, làm Hứa An An run rẩy từng cơn. Giọng nói của anh và môi mang đến tê dại, làm Hứa An An hoàn toàn phát cuồng:

- An An, gọi tên anh.

Học Trưởng Giúp Đỡ ( H+ )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ