Chương 4

11.3K 85 0
                                    

Azumi cảm thấy tim mình như ngừng đập. Nàng cũng không thể nghe thấy mình còn thở nữa. Hai mắt nàng mở to vì hoảng loạn. Nàng sợ đến mức há hốc mồm ra nhưng thậm chí chẳng nói được nửa lời. Thì ra... Thì ra những gì nàng lo sợ là sự thật, anh Hiroto vẫn còn nhớ...

Hình ảnh trần trụi ngày hôm qua, khi nàng không ngừng nằm dưới thân hắn, rên rỉ dâm đãng vì bị hắn kích thích tràn ra trước mắt nàng, đem theo sự xấu hổ cùng quẫn.

"An..." Azumi lắp bắp. "Anh... nói cái gì?"

Hiroto nhếch mép cười. Một thoáng xấu xa hiện lên trong đáy mắt hắn rồi vụt tắt. "Ồ! Thì ra em thấy không vấn đề gì ư?"

Thình thịch. Thình thịch. Tim nàng đập loạn lên. Nàng quá sợ hãi để có thể đối mặt. Hai mặt nàng trợn dã ra, nhìn xuống dưới đất, ngón chân nàng quắp lại vì run sợ.

"Anh cứ nghĩ là em sẽ thấy không thoải mái khi phải ngủ cùng bọn anh trong một căn phòng chật chội như thế. Anh thực sự ngại với em lắm lắm!" Hiroto gãi gãi đầu, giọng thật như đếm.

Hơ... Azumi như trút được gánh nặng. Nàng tuy vẫn cảm thấy lỗ tai mình như lùng bùng, nhưng những gì Hiroto nói không còn khiến nàng sợ phát run lên nữa.

"Arisa ngủ cứ hay nói mơ thôi!" Hiroto quay lại, trêu chọc Arisa.

"Cái gì cơ? Em không có!" Arisa hét lên, nàng đỏ mặt vì bị người yêu vạch trần thói xấu.

Azumi thở phào. Thì ra là chuyện này. Nàng yên tâm, tự nghĩ mọi chuyện đều ổn, những hình ảnh hư hỏng tối qua chỉ là một giấc mơ mà thôi. Hiroto sẽ không đời nào làm ra những chuyện như thế.

"Hiroto, anh ngủ ngáy như sấm mà cũng nói em." Arisa cười khúc khích, chòng ghẹo lại hắn.

"Cái gì cơ? Em nói thật à?" Hiroto kêu lên. Hai người nô đùa ầm ĩ, không để ý tới Azumi đứng yên lặng bên cạnh. Hình ảnh hạnh phúc ồn ào khiến không gian vui vẻ hẳn lên, mọi thứ đều trở nên vô cùng màu sắc.

Hiroto quay lại nhìn Azumi. Hắn xoa đầu cô, làm rối những lọt tóc nâu của nàng. "Nếu em cảm thấy không vấn đề gì là anh vui rồi."

"Nhanh lên nào, Azu! Hôm nay em có lịch phỏng vấn xin việc đúng không? Mau chuẩn bị đi kẻo muộn!" Arisa luôn tay sắp những bát súp nóng hổi, thơm ngon lên bàn ăn. Nàng gọi giục hai người đằng xa.

"Được rồi." Hiroto gật đầu.

"Vâng ạ. Em vào rửa mặt rồi ra ngay." Azumi tươi cười đáp lại. Mọi chuyện ổn thoả, tâm trạng nàng cũng thoải mái hơn nhiều.

Azumi xốc lại tinh thần. Nàng tự nhủ rằng nàng cần phải tỉnh táo và bắt đầu hành trình tìm kiếm công việc của mình. Bắt đầu bằng việc tham gia vào công ty mà nàng đã mơ ước làm ở đó từ lâu.

Azumi mau chóng sửa soạn, cùng ăn súp và nhanh chóng đi tới buổi hẹn. Trước mắt nàng là một toà cao ốc vô cùng hiện đại và tráng lệ, khiến nàng không khỏi choáng ngợp. Azumi chỉnh lại áo vest và chân đầm, xốc lại cổ áo sơmi rồi tự tin sải bước vào bên trong.

Giả vờ ngủ cũng chẳng ích gì~ Đêm nay bạn trai của chị gái tôi vẫn mò tớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ