CHAP 1

816 19 15
                                    

  Jessica đứng trước một cánh cổng to lớn màu nước biển của căn biệt thự, trên tay cầm một tờ báo nhỏ ngập ngừng tới bấm chuông. Như mọi lần, Jessica cũng chẳng hy vọng nhiều lắm vào ngôi nhà này, đây đã là ngôi nhà thứ...mấy trăm mà cô đã đặt chân tới kể từ ngày tốt nghiệp đại học đến giờ. Cô ngán ngẩm số mệnh của mình tới tận cổ, nhưng có làm gì được.

_ Số trời đã định, ta không nghề không ngỗng.

  Nhấn chuông và chờ đợi, một lát sau đó cánh cửa gỗ mở ra. Một người đàn ông bước ra, anh ta mở cánh cổng màu xanh, vẻ mặt nghiêm nghị và phong trần toát lên từ người đàn ông trước mặt khiến cô khẽ rùng mình. Anh ta cao lớn, nước da hơi ngâm, khuôn mặt sáng sủa không như những gã thiếu gia con nhà giàu ăn chơi trát tán. Ở anh ta có một chút từng trải, một chút phong trần và đôi mắt anh ta đen sâu thẳm. Nhưng nhìn kĩ lại là một màu nâu ấm áp, đôi mắt nhìn Jessica không chút ngạc nhiên.

_ "Tôi...tôi là Jessica Jung. Tôi đã gọi điện tới sáng nay". - Cô ấp úng nói.

_ "Tôi biết. Tôi đang đợi cô, mời cô vào nhà". - Anh ta mở rộng cửa cho cô bước vào.

  Cô đi theo anh vào phòng khách, căn phòng khiến cô choáng ngợp. Cô thấy mình như đang bước vào thế giới khác, giống như là thiên đường. Căn phòng được trang hoàng bởi những chìm đen pha lê sang trọng, quý phái trên trần nhà. Bể cá lớn chiếm gần hết bức tường rộng và xung quanh chỗ nào cũng là những bể cá lớn nhỏ. Chúng có vẻ rất được chủ nhà nâng niu và chăm sóc.

_ "Mời cô ngồi". - Anh giơ tay chỉ vào chiếc ghế đối diện, vẻ mặt vẫn lạnh lùng khiến cô tự hỏi liệu người đàn ông này có biết cười. "Tôi là Kwon Yuri, chủ nhà này".

_ "Tôi...tôi muốn tới đây xin việc". - Cô nói.

_ "Dĩ nhiên! Chứ không, sao cô lại tới đây chứ". - Cách anh ta trả lời khiến cô khó chịu. Từ trước đến giờ, chưa bao giờ có ai nói chuyện với cô theo kiểu cách như vậy.

_ "Cô có mang theo hồ sơ chứ?". - Yuri hỏi.

_ "Dạ có". - Jessica nói rồi đưa tập hồ sơ cho Yuri.

  Anh xem đi xem lại hồ sơ của cô rồi đặt xuống bàn, anh ta quan sát cô thật kĩ. Cô khó chịu với cách nhìn ấy, cái ánh mắt dò xét của anh cứ như thể cả thế giới này chẳng có ai đáng tin cả. Nhưng như vậy cũng có cái hay của nó, cô có thể nhìn anh ta kĩ hơn. Anh ta đẹp trai, một người đàn ông chững chạc, thành đạt và đẹp trai. Phụ nữ còn muốn gì hơn thế. Anh ta có lẽ là 32 hoặc 35 tuổi, tuổi tác của người đàn ông này quả thực rất khó đoán.

_ "Trên mặt tôi có nhọ sao?". - Yuri hỏi với một giọng khó chịu.

_ "Chẳng phải anh cũng nhìn tôi sao? Tôi cũng không thích cách người khác nhìn mỉnh như thế". - Jessica đáp lại và quay đi không thèm nhìn Yuri nữa.

_ "Trong hồ sơ của cô có ghi cô tốt nghiệp ngành luật kinh tế, là một sinh viên giỏi. Tại sao cô lại không tìm việc theo đúng chuyên môn của mình mà lại xin làm gia sư?". - Yuri hỏi.

_ "Thật ra tôi đã nộp đơn xin việc đến một số văn phòng luật sư nhưng đều thất bại. Họ viện ra đủ mọi lý do, nào là không có đủ kinh nghiệm, không có khả năng và tất tần tật những lý do trên đời này. Và rốt cuộc thì tôi vẫn chẳng được nhận, nhưng tôi cũng chẳng thể ở nhà ngồi không nên tôi mới quyết định đi tìm việc". - Jessica đáp.

[ SHORTFIC ] Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh - Yulsic [ Cover/Edit ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ