Quỹ au đã quay trở lại và ăn hại hơn xưa🙃🙃🙃 Au lười lắm mọi người nhìn tốt độ ra chap là hiểu rồi lâu nhất là 3 tháng 1 chap nhanh nhớ là 5 ngày
Mà mọi người còn nhớ au đã nói khi hết bộ này sẽ ra bộ mới đúng hông? Thì fic đó au cũng đang viết nha nhưng cái quá trình thì rất là...
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Nó còn chậm hơn fic này au định là hoàn thành trong bản thảo rồi mới đăng nhưng với các tình trạng này thì chắc còn lâu mới end fic này để viết tiếp fic kia, quỹ au này siêu siêu cấp lười đã vậy còn viết văn dỡ lại hay sai chính tả. Mà mọi người đừng có bỏ tui nha! Thương mọi người lắm luôn á!
Mà mỗi lần định viết tiếp thì phải đọc lại từ đầu tại vì hổng có nhớ gì hết luôn á
Mà hình như mọi người chờ tui lâu quá rồi bỏ tui luôn rồi đúng hem???
————————————
~~~Sáng hôm sau~~~
-Dú ơi! Dú à! Mau dậy đi!- Châu Châu hét vào tai anh
-Ui trời ơi Châu Châu! Em làm anh hết hồn à- Anh giả bộ trứng cậu
-Em... Xin... lỗi
Anh định sẽ được nước lấn tới nhưng mà khi nhìn Châu Châu thì nước mắt của cậu đã lưng tròng. Làm anh hết hồn. Luống cuống quay qua dỗ cậu
-Châu Châu à, anh xin lỗi anh chỉ giỡn chút thôi em đừng khóc mà, anh hứa không bao giờ làm vậy nữa đâu- Cảnh Du vừa nói vừa lấy tay lau nước mắt của cậu
-Hức...Hức...Hức anh la em. Anh không có thương em nữa. Anh chết em rồi đúng không... hức
Châu Châu được nước nên khóc ngày càng to làm cho Cảnh Du càng hoảng hơn
-Anh xin lỗi mà! Anh sai rồi! Lúc này canh chỉ định hù em thôi. Em đừng có khóc nữa, em khóc làm tim anh cũng đau theo. Châu Châu đừng khóc nữa nha em. Anh hứa sẽ dắt em đi chơi nên em đừng khóc nữa nha! Anh thương em lắm. Tình yêu của anh dàm cho em còn Cao hơn cả núi, dài hơn cả sông, rộng hơn cả đất, xanh hơn cả trời. Anh yêu em yêu em - Cảnh Du ôm cậu vào lòng mà nói những lời là trong lòng anh bấy lâu nay nhưng lại không thể nói
-Vậy anh hứa với em đi không được là em nữa. Như vậy em mới hổng khóc- Châu Châu nói trong tiếp nức nở
-Được anh không mắng em nữa. Nên em cũng đừng có khóc nha. Anh xót lắm-Anh vừa nói vừa dỗ dỗ nhẹ vào lưng của cậu
-Dạ- Vẫn còn sụt sùi
-Ngoan, bây giờ anh với em vào tắm rồi chuẩn bị đi làm nào