Chương 17

6.6K 420 39
                                    


Chaeyoung gần đây rất phiền muộn, bởi vì Lisa đã nhiều ngày không có ở cùng nàng, ba ngày hai ngày đều đi công tác, thật vất vả đi công tác trở về, cô lại còn nói có hẹn với bạn, một ngày hai ngày, rồi liên tục hai tháng đều là như vậy, Chaeyoung có chút không yên.

Hôm nay buổi tối, Chaeyoung đứng trước cửa sổ hóng gió, chợt thấy Lisa từ bên ngoài trở về, nhưng lại đi cùng một nam nhân, người nam nhân kia mở cửa xe, nàng tận mắt thấy Lisa lúc xuống xe trên mặt còn tươi cười xán lạn, trong tay còn cầm một bó hoa hồng, đứa ngốc cũng biết là chuyện gì xảy ra, Chaeyoung âm thầm thương tâm.

Hai người xuống xe sau đó còn nói chút gì đó, nàng không nghe được, nhưng nhìn hai người trên mặt dáng tươi cười, nàng cũng không biết như thế nào biểu đạt cảm nhận của bản thân. Mắt thấy cô muốn xoay người lên lầu, nam nhân kia còn lưu luyến không rời, Chaeyoung trong lòng nghĩ, nếu như hắn dám làm một cái 'Goodbye kiss' nàng nhất định là xách dao xuống tới! Hoàn hảo, cô xoay người lên lầu, nam nhân nhìn theo một hồi liền cũng xoay người lái xe đi, oán giận của Chaeyoung mới giảm đi một chút.

Nghe tiếng giày cao gót của coi trên hành lang, tiết tấu trước sau như một, mở khoá, đóng cửa một loạt động tác liền mạch lưu loát. Chaeyoung ngồi trên sô pha phát hoả.
Hình như đã hơn nửa năm rồi một chút tiến triển cũng không có, nàng lo lắng thở dài.Ngoại trừ lần trước lúc xem mặt trời mọc không cẩn thận hôn rồi, có thể cũng không thể nói là hôn đi, cũng nhìn không ra đối phương có thái độ, không còn có tiến triển..

Chaeyoung ngẩng đầu nhìn đèn, có chút chói mắt, đau đớn cảm giác nước mắt muốn rơi.
Sát vách lại có tiếng mở cửa, có tiếng giày cao gót có đi trên mặt đất. Chaeyoung hồi thần, đã trễ thế này còn có hẹn hay sao?
Một lát sau, nàng ngồi trên sô pha đang muốn ngủ, lại bị bên ngoài tiếng mưa rơi đánh thức, nàng vội vàng đứng lên nhìn cửa sổ. Không biết Lisa đã về chưa, suy nghĩ một chút, quyết định điện thoại cho cô.

"Alo."

"Lili chị đang ở đâu?"

"Tôi hiện tại đang ở siêu thị."

"Trời mưa rồi, chị có mang dù không?"

"Trời mưa sao? Không có mang."

"Ừm, em tới đón chị, chị chờ em."

Nói xong thì cúp điện thoại, Chaeyoung mặc áo khoác cầm lấy cây dù ra ngoài, lúc tới siêu thị, Lisa đã đứng ở cửa, trong tay cầm 2 túi đồ.

Nàng chạy nhanh tiến lên, đem dù che cho Lisa rồi cầm lấy 2 túi đồ.

"Em có đúng hay không đã chạy tới?" Lisa hỏi nàng, bởi vì cúp điện thoại chưa được mười phút thì nàng đã tới đây.

"Ừm, đúng vậy, sợ chị chờ lâu mà."

"Kỳ thật tôi nghĩ có thể mua cây dù nhưng em cúp điện thoại nhanh như vậy."

"A?" Chaeyoung không có ý tứ cúi đầu, "Ưm.. Cái kia, dù sao em cũng là nhàn rỗi."

"Ha ha, bất quá em tới đón tôi tôi rất vui." Lisa nghiêm mặt nói.

"Hắc hắc, phải không?" Chaeyoung cười khúc khích , trước u buồn đảo qua cái sáng lạng.

"Khuya như vậy chị còn ra ngoài để làm gì?" Chaeyoung lại hỏi tiếp.

[Chaelice] Em Gái Nhà BênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ