Jimin không phải muốn trốn tránh Jungkook, nhưng tính tình hắn giống như bị thay đổi hoàn toàn, Jungkook bình thường không có như thế. Người yêu, Jimin vẫn không tin vào tai mình, Jungkook có thích anh sao, nhưng căn cứ vào thái độ lúc đó, anh cảm thấy như Jungkook giống như xúc phạm nên mới hành động thì đúng hơn. Việc Taehyung và Jungkook ghét nhau không phải ngày một ngày hai, nhưng cho đến bây giờ lý do cả hai ghét nhau vẫn không có ai biết.
“Liu?” Nhận thấy bóng dáng cao gầy bên cạnh, Jimin bất giác chào hỏi.
“Jimin đấy à.” Liu ngơ ngác đáp lại, giọng cậu có chút khàn, đáy mắt cũng thâm đen, trông cậu quả thật không thoải mái. Liu nhìn Jimin một chốc rồi cất giọng thầm thì.”Ước gì tôi cũng được như anh nhỉ?” Cậu vuốt lấy khuỷu tay còn lại, nét mặt có chút cô đơn.
“Anh có thấy tôi đáng ghét lắm không?”
Có, nhưng không đến mức quá đáng. Jimin nghĩ thầm, ánh mắt anh liếc nhìn xuống phía cổ tay cậu ta, có vết hằn giống như bị trói. Chưa chờ anh cất lười thì Liu đã tiếp tục. “Tính tôi mặc dù có chút khó chịu, nhưng mà cũng đâu có đến nỗi tệ đúng không? Tại sao mọi người đều đối xử với tôi như thế?” Ánh mắt Liu dại ra, có chút bất lực nhìn thẳng về phía trước, nơi cánh cửa, Alpha quen thuộc hầm hổ bước đến.
“Liu, em đã đi đâu?” Alpha mới đến gầm lên, ánh mắt gã long lên sòng sọc.”Đừng có đột ngột bỏ đi, tôi không dư sức mà lúc nào cũng phải đi tìm em.”
“Em chỉ đi hóng mát.” Liu trả lời.”Nếu anh không tìm thì đừng có tìm nữa, không ai bắt anh phải đi đâu.”
Judes, Alpha trước mắt nheo mắt nhìn Liu một chút rồi trực tiếp kéo cậu ta dậy và lôi đi. Jimin nhìn bóng dáng hai người xa dần, lòng lại thấy đáng thương cho Liu, dù sao cũng là Beta với nhau, vậy mà số phận cũng quá khác biệt. Jimin nhìn xuống đôi bàn tay mình, vẫn không tin được việc Jungkook nói thích mình. Nụ hôn của hai nhau không phải như thế, Jimin sờ đôi môi có chút sưng tấy của mình, thở dài một hơi rồi ôm tập công văn về nhà.
Tuy nhiên cảm giác về nhà có chút không đúng lắm, khi anh bật đèn lên thì thấy Jungkook ngồi trên chiếc sofa trong căn hộ của mình. Chiếc áo vest đã được cởi ra bỏ qua một bên, áo sơ mi được xăn lên đến khuỷu tay, có vẻ như hắn đã ngồi chờ rất lâu, nên nét mặt có chút bực bội. “Không ngờ anh lại trốn về đấy.”
“T—Khoan đã, làm sao mà cậu vào đây được?” Jimin bối rối, cố gắng đi lùi về phía cửa.
“Đi thêm một bước nữa, em sẽ không tha cho anh đâu.” Jungkook dần đứng lên, cố gắng trông không quá đáng sợ.”Lại đây, Jimin, đừng để tôi nói lần thứ hai.” Nhưng Jimin sẽ nghe lời Jungkook nói sao, không hề, tách một cái, cửa mở, Jimin xoay người chạy đi. Nhưng chưa chạy được mấy bước tóc đã bị ai tóm lại giật ngược ra sau. Jungkook tức giận tóm lấy tóc Jimin và quăng anh xuống sàn, mặc kệ cho người dưới thân kêu đau, hắn vẫn vác Beta lên trên vai và tiến về phía phòng ngủ.
Một đêm này, quá khó khăn với Jimin, Jungkook chuẩn bị cho anh rất qua loa nhưng đã vội tiến vào. Tuy không mấy đau đớn nhưng trong lòng Jimin rất khó chịu, anh không muốn như thế, anh không muốn Jungkook đối xử với anh như thế. Thân thể Jimin giống như khao khát sự động chạm của Jungkook vậy.

BẠN ĐANG ĐỌC
You're Mine
Fanfiction"Jungkook, anh thích em, thích em rất nhiều." Một Beta, lại đi thầm thương trộm nhớ một Alpha, liệu có cái kết ngọt ngào nào dành cho họ không ? Tag: ABO, slice of life, romance. Bìa được design bởi iamplinh 🌈