😁

26 0 0
                                    

Mấy ngày qua, cô coi như đã lĩnh hội được công phu bám người của chị rồi.

Chỉ có hai từ là "tuyệt đỉnh". Cô chưa từng thấy ai bám người như vậy, cứ im lặng vây quanh người ta, làm cho người ta dễ dàng nhìn thấy anh.

May mà người chị ta quấn không phải là cô, nếu không cô đã sớm điên rồi.

"Con ngoan ngoãn ngồi im, nói xong sẽ để con đi tìm Jiyeon." Ông Hahm cũng hiểu được tâm tư của con gái, nhưng sự việc lần này đã liên lụy đến cả nó rồi, tuy có vài chuyện nó không hiểu nhưng ông cảm thấy vẫn nên nói cho nó biết thì tốt hơn.

"Vâng ạ." Lại xoay tới xoay lui một hồi, chị mới ngoan ngoãn ngồi im, không động đậy nữa. Chị liền mở to hai mắt nhìn bọn họ, hy vọng mọi người có thể nói nhanh lên.

"Cha nghĩ các con hẳn là đã xem tin tức mấy ngày qua rồi." Nhìn chị ngồi xong, ông Hahm mới bắt đầu nói chuyện chính.

Mọi người đồng loạt gật đầu, mấy ngày qua báo chí ồn ào như thế, bọn họ muốn không quan tâm cũng khó.

"Mọi người hãy nói ra suy nghĩ của mình đi." Thực ra, ông đã lờ mờ đoán được ai gây ra chuyện này rồi, song vẫn còn một vài điểm cần mọi người bàn bạc.

"Cháu xin nói trước." suiye giơ tay, nói.

"Nếu cháu đã thay mặt Jiyeon đến đây thì cháu xin được nói trước."

"Ừ, cháu nói đi." Ông Hahm cũng không để ý xem ai nói trước, chỉ cần cuối cùng, có thể tìm ra được phương thức giải quyết là được.

"Jiyeon nói, báo hôm nay đăng về..." Cô liếc Eunjung một cái, thấy chị ngồi trên ghế, nghịch nghịch ngón tay của mình đến vui vẻ, cô liền không nhịn được cười.

"Về chuyện của Eunjung cùng đám cưới, nếu cô ấy đoán không nhầm thì hẳn là do Mide nói ra." Cô thật không ngờ Mide lại làm ra chuyện này.

"Mide?" Boram không hề có ấn tượng với cái tên này, một người xa lạ như vậy sao lại đi nói lung tung với báo chí chứ?

Naria liếc chị một cái: "Là người lần trước đến cùng tôi, sau đó bị Jiyeon đuổi ra ngoài đó."

Người ta thường nói phụ nữ là ngực to não nhỏ, cô nhìn ngực chị ta cũng chẳng to, cũng chẳng phải là phụ nữ, vậy sao lại không có đầu óc như vậy chứ.

Chuyện mới qua chưa lâu mà anh ta lại chẳng có chút ấn tượng gì.

"A...Cô đang nói đến người đàn ông Mỹ thích Jiyeon đó sao." Chị đã nhớ ra rồi, lúc ấy chị vẫn còn lo lắng cho Eunjung vì đã gặp phải một tình địch mạnh, nhưng hiện tại xem ra là không cần lo lắng nữa rồi.

"Vậy chuyện mấy hôm trước thì sao?" Ông Park cho rằng một người ngoài sẽ không thể hiểu rõ như vậy, song cũng thật trùng hợp, anh ta lại xuất hiện đúng lúc tin tức nhà họ Hahm mới được tung ra.

Suiye lắc đầu, chuyện mấy hôm trước báo chí đăng, cô hoàn toàn không biết.

"Con nghĩ mấy tin đó là do người phụ nữ kia tung ra." Hyomin hung dữ nói.

Người đàn bà kia là kẻ vô lại nhất cô đã từng gặp từ trước đến nay. Có lẽ năm đó cha nuôi đối với bà ta có chút nghiêm khắc, nhưng bà ta vẫn không biết thức tỉnh, cũng không nghĩ lại xem mình đã gây ra chuyện gì, hiện giờ còn có mặt mũi đi kêu oan nữa.

Ông gật đầu, tỏ ý đã hiểu.
"Có phải hai người đó chọn quá đúng thời điểm không?"

"Hai người đó có thể đã hợp tác chăng?" Soyeon nêu ra nghi ngờ.

"Không thể nào, Mide cũng giống như tôi, đều là lần đầu tiên đến Đài Loan. Ở đây, ngoại trừ Jiyeon ra thì anh ta không hề biết ai cả." suiye phản đối đầu tiên.

"Nhưng tin tức bọn họ tung ra gần như là cùng một thời gian, cô không thấy là quá trùng hợp sao?" Qri cũng nghi ngờ hai người đó có hợp tác với nhau. Song nếu đúng như lời Suiye nói, Mide cũng là lần đầu đến Đài Loan thì sao lại quen biết người kia.

"Đúng là trùng hợp." Suiye có muốn phủ nhận cũng khó.

"Có đúng là hai người đó chưa từng gặp nhau không?" Boram hỏi lại. Nếu là quen biết thì dễ giải quyết rồi.
Suiye kiên định lắc đầu: "Tôi chắc chắn là không phải."

Mide là người Mỹ chính gốc, đây đúng là lần đầu tiên anh ta đến Đài Loan, thậm chí có thể nói là lần đầu tiên đặt chân đến phương đông, anh ta chắc chắn không thể quên biết người phụ nữ gì đó được.

"Đúng là kỳ lạ." Soyeon khó hiểu nói.

Hyomin liếc nhìn cô chị vẫn đang chăm chú nghịch ngón tay của mình, tiếp tục hỏi: "Vậy người phụ nữ kia đang ở đâu?"

"Điểm ấy cũng rất kỳ lạ." Qri tiếp lời.

Chi đã phái hơn ba mươi người đi điều tra chỗ ở của bà ta nhưng vẫn chưa phát hiện được gì. Nếu không phải do bà ta trốn kỹ thì hẳn là có người đang che dấu bà ta.

"Chị đã phái người đi điều tra, song vẫn chưa có tin gì."

"Còn nữa, chúng ta nên xử lý thế nào với đám báo chí đây?" Soyeon lo lắng những tin tức này sẽ ảnh hưởng xấu đến Hahm thị, nếu bọn họ không ra mặt thì chẳng những Hahm thị bị ảnh hưởng mà cả cuộc sống của bọn họ cũng bị xáo trộn.

"Không thì chúng ta mở một cuộc họp báo đi?" Ông Hahm cảm thấy làm như vậy có lẽ tốt hơn, có thể sẽ cắt đứt mọi suy đoán lung tung của người ngoài với Hahm thị.

"Cha nuôi đã nghĩ đến phải nói như thế nào chưa?" Qri cũng từng nghĩ tới cách này, nhưng chị vẫn chưa biết phải nói thế nào, nói cái gì với bọn họ cả.

Dù sao thì để cha nuôi đứng ra thừa nhận toàn bộ mọi chuyện quá khứ, đúng là có chút tàn nhẫn. Song nếu không thể thỏa mãn trí tò mò của ngoại giới thì có mở họp báo cũng vô ích, không khéo sẽ phản tác dụng mất.

Từ lúc báo chí đưa tin liên quan đến Hahm thị, ông đã nghĩ ngay tới vấn đề này rồi.

Ông biết, trừ khi ông nói toàn bộ sự thật với giới truyền thông, nếu không mọi chuyện sẽ càng thêm rắc rối. Đến lúc đó, không chỉ ảnh hưởng đến Ha thị mà còn cả cuộc sống của mấy đứa này nữa.

Ông đã già rồi, cũng chẳng sống thêm được bao lâu, nhưng những đứa trẻ này thì khác, đặc biệt là bốn đứa con nuôi này. Tuy chúng không phải do ông sinh nhưng ông vẫn luôn coi chúng như con ruột của mình, nên ông hy vọng bọn họ sẽ không bị chút tổn thương nào.

"Sự thật..."

"Cha nuôi!" Qri cắt ngang lời ông. Chị biết ông là muốn bảo vệ bọn họ, nhưng trong chuyện này, không thể đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu ông được

"Chuyện này, chúng ta nên bàn kỹ đi."

Chàng Ngốc Của Tôi ((Eunyeon)) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ