kookmin@kookminmemories Replying to @sexybird ê này tôi hơi bất an ༼ ಥل͟ಥ ༽ không phải jungkook vừa đổi sang màu tóc trắng sao?
pinkchochoc @chichic Replying to @sexybird này cũng kinh khủng quá đi? jimin đổi gu sang chơi gái hay sao?
-> dark099 @neverdie replying to @chichic jimin là con bóng chúa sáng muốn chói mắt rồi mà mày nói nó chơi gái thì nó chơi kiểu gì? =))))
hageum5666 @4everlovehageum Replying to @sexybird tôi không dám nghĩ đến điều này nhưng khi nhìn vào tấm ảnh nội tâm tôi lại gào thét... hình xăm ở bắp chăn kia, nếu nhớ k lầm chính là xăm của hageum phải ko?
...
Đăng được tấm ảnh này lên chứng tỏ rằng bản thân tôi quả thật rất dũng cảm, bởi vì điều này gây ảnh hưởng đến con đường sự nghiệp của Jungkook, thậm chí là cả một đời người. Nhưng tôi nào quan tâm? Bởi vì không ai quan tâm cảm xúc của tôi, tôi cũng không có trách nhiệm phải để ý đến cảm xúc của bọn họ.
Nói thật, tôi còn chưa rõ chính mình bây giờ đang nghĩ cái gì, làm sao có thể hiểu rõ người khác. Thằng Yoongi nói đăng bài này lên làm nó hả dạ ghê gớm, nhưng chính tôi là người trong cuộc lại chả cảm thấy được điều đó. Tôi không thoả mãn được tí nào mặc dù tôi giận thằng Jungkook muốn chết, giận hắn vì lừa gạt tôi, giận hắn vì xem tôi như đồ hàng nhựa rẻ tiền, giận hắn, giận nhiều thứ, vậy mà bây giờ khi hãm hại được hắn rồi, tôi lại không thấy sung sướng chút nào. Chỉ số cảm xúc giống như tụt xuống bằng con số 0.
Tôi ngồi thẩn thờ, rồi bỗng dưng điện thoại reng chuông, tôi muốn lấp đầy khoảng không trống rỗng trong đầu, vì thế liền móc điện thoại ra lướt xem. Khỉ thật! Chỉ là anh chị tổng đài hỏi thăm thôi.
Cũng ổn thôi, vào những lúc như thế này tôi rất cần có người bên cạnh an ủi.
Tôi lướt facebook, lướt instagram, quay ngược lên twitter rồi lại xem youtube. Nơi đâu cũng có tin tức hàng đầu là bài viết tôi vừa đăng, càng xem tôi càng thấy rối. Chả hiểu sao lại muốn xoá mẹ nó bài viết cho rồi. Sau đó tôi nghĩ về việc Jungkook đã đối xử với tôi ra sao, tôi liền không muốn xoá nữa.