2. Paper Plane

604 98 13
                                    

Song recommended: THROUGH THE NIGHT - IU

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Song recommended: THROUGH THE NIGHT - IU

Đến lúc chúng tôi thực sự nói lời chia tay, hạt nắng cuối cùng cũng chẳng còn đọng lại trên phiến lá kia nữa.

Tôi cùng JungKook bước dọc theo con sông Nakdong để trở về khu ngoại thành Busan. Đèn đường đổ bóng hai đứa trẻ đang tập làm người lớn lên mặt đường rợp lá mùa thu, chầm chậm di chuyển theo từng vòng xoay của chiếc xe đạp. Không gian xung quanh tĩnh lặng, bên tai chỉ có tiếng dây sên thiếu nhớt xè xè kêu.

"Thế là ngày mai bọn mình phải lên Seoul rồi ấy nhỉ?" JungKook đánh ánh nhìn xa xăm về phía chân trời khuất bóng, chậm rãi lên tiếng.

Tôi cúi đầu, hít một hơi sâu, rồi mới điều chỉnh cổ họng còn nghẹn ứ, cố ép giọng mình nghe thật vui vẻ: "Không biết mấy bức tranh trong bảo tàng Seoul trông như thế nào ha? Chưa gì mà tớ đã thấy nhớ làng văn hóa Gamcheon rồi, hồi còn rảnh rỗi chiều nào bọn mình cũng ghé qua chơi đến tối mịt mới về."

Tiếng cười của JungKook vang lên thật khẽ, rồi thoảng theo cơn gió bay đi mất.

Quả thực trước đây cứ mỗi lúc tan trường tôi lại cùng JungKook mang theo giấy và cọ vẽ, vội vàng bắt chuyến xe buýt gần nhất để đến làng văn hóa Gamcheon. Lịch học dày đặc năm cuối cấp không cho phép chúng tôi đi làm thêm, mà gia đình hai đứa thì cũng chẳng dư dả gì. Thế nên để thỏa mãn sở thích của bản thân, chúng tôi chỉ còn cách quan sát và nhờ sự giúp đỡ của những người dân giàu kinh nghiệm.

Trời chập tối, bóng chúng tôi chênh vênh dưới ánh đèn điện. Tôi đưa mắt nhìn một bên mặt bị ánh vàng hắt vào của JungKook, chẳng hiểu sao trong lòng lại cuồn cuộn từng đợt sóng vỗ.

Nếu bàn về kĩ thuật, có lẽ các tác phẩm đơn sơ do người dân Busan sáng tạo và trưng bày dọc hai bên đường làng văn hóa sẽ chẳng bao giờ có thể mang ra so sánh với những kiệt tác được lưu trữ bên trong bảo tàng Quốc gia. Nhưng đôi khi, một vài bản vẽ chỉ tập trung vào những điều giản đơn thường nhật lại mang đến cho ta cảm nhận rất khác.

Ví như áng mây chuyển màu lúc trời vừa ngả tối,

hoặc ánh trăng khuất dần khi trời mới hừng đông.

Chúng vẫn luôn như thế, đơn giản, bình dị, và lặp đi lặp lại mỗi ngày. Nhưng bản chất của con người vốn dĩ đâu phải ai cũng chú tâm đến những điều thường trực sẵn có. Chẳng cần nói đâu xa, lần đầu tiên nhìn thấy những bức tranh ấy, tôi cũng đã ngẩn ngơ một hồi lâu. Hóa ra bấy lâu nay, những giá trị nghệ thuật mang đậm chất quê hương mà chỉ cần một cái ngẩng đầu đã có thể bắt trọn, tôi lại chẳng bao giờ để ý đến.

JungKook | Paper PlaneNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ