( 13 ) Hiện Đại - Cổ Đại đấu với nhau

1.8K 180 59
                                    

Đến tận chiều Mạnh Chí Thần mới quay lại, nghe nói hoàng hậu vừa mới rời khỏi không lâu, trong lòng bắt đầu bực bội.

- " Ngươi đi đâu giờ mới về? " Lúc sáng nàng có nhờ Diệp Nhi đi tìm Mạnh Chí Thần nhưng không thấy. Đến giờ mới chịu vác mặt về, không biết là đi tới cái xó nào.

- " Ở lại để xem mẹ chồng nàng dâu thắm thiết hả gì? " Không nhắc thì thôi, nhắc tới là tức ói máu à.

- " Ngươi nói lung tung gì đó? " Tự dưng nổi đoá với nàng, muốn gây sự hay sao?

- " Hừ, không thèm tranh cãi với ngươi. " Nói ra là bênh nói ra là bênh, con dâu chứ có phải con ruột đâu mà làm như đúng rồi.

- " Nè, cầm lấy! " Mạnh Chí Thần đẩy cái đĩa trong tay đến trước mặt Tô Long Nhi.

- " Đây là gì? " Nàng chỉ vào cái thứ vàng vàng dài dài trong đĩa hỏi.

- " Khoai tây chiên, chính tông nhà họ Mạnh của ta truyền lại. " Trong suốt cuộc đời nàng có duy nhất hai điều tự hào nhất. Một là bí quyết khoai tây chiên gia truyền của dòng họ. Hai là xin được việc làm nhờ tài ăn nói của bản thân. Bây giờ nàng trổ tài làm cho thái hậu thưởng thức, đã là phúc phần của nàng ấy rồi. Nhớ ngày xưa, rất nhiều người bạn của nàng đến muốn ăn khoai tây do nàng chiên còn không có cửa. Bây giờ nàng ấy ngồi không lại được dâng tới miệng, sướng thế còn gì.

- " Khoai tây chiên là cái gì? " Cái thứ vàng vàng dài dài này có thể ăn được sao?

- " Ây nha, có nói ngươi cũng không hiểu. Tóm lại là nó ngon hơn cái tổ yến quái quỷ của Vũ Nhi nhà ngươi là được rồi. " Cái thứ đắt tiền đặc quánh kia có gì ngon lành? Chỉ là ăn nước miếng của con chim, kinh tởm gần chết. Chả bù cho khoai tây chiên, ngon bổ lại rẻ, ăn cả năm vẫn không lo phá sản gia đình.

- " Là ngươi làm? " Đây mới là vấn đề trọng yếu.

- " Ân, tự tay ta làm " Còn nhớ lúc nàng vừa ra khỏi cửa, ấm ức muốn giết người. Ai ngờ đâu cái khó ló cái khôn, liền lật đật chạy đi nhà bếp chiên khoai tây. Cũng may lúc trước nàng có về quê thăm dòng họ, trải qua được nấu ăn với củi lửa ra sao. Nếu không hoàng cung chỉ trong một nháy sẽ hoang tàn.

Tô Long Nhi nửa tin nửa ngờ nhìn Mạnh Chí Thần. Tay rụt rè cầm lấy một cọng khoai tây, cắn một miếng. Chút giòn giòn mặn mặn bao ở bên ngoài, sâu bên trong thì càng thêm mềm mại. Hương khoai tây lan tỏa trong vòm miệng ngọt lành, kích thích khẩu vị khiến nàng muốn ăn thêm một miếng nữa.

- " Sao rồi, ngon không? Ở đây không có tương ớt, ta đành phải rắc một ít muối lên trên. " Thấy thái hậu cắn một cái rồi im luôn, nàng đột nhiên lo lắng tay nghề của mình bị xuống cấp.

- " Ăn được... " Muốn nàng khen ngon sao? Đừng có mơ...

- " Vậy trả lại cho ta " Khen một cái bộ ngươi chết hay sao? Đồ sỉ diện!

- " Trong tay bổn cung là của bổn cung " Mắt thấy Mạnh Chí Thần muốn cướp lại cái đĩa, nàng nhanh chóng kéo về phía mình.

- " Hừ, chứ không phải ngươi ăn tổ yến no nê rồi hay sao? " Nàng nghĩ người hoàng thất nhất định điên hết rồi. Khoai tây thì cực ngon cực bổ lại không ăn, đi bỏ tiền ra mua nước miếng mang về hầm.

[ BH ] [ CĐ ] [ XK ] Bẻ Cong Thái Hậu _ Thiên Lang Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ