Chương 3 : Tiệc trà cùng nữ thần

27 3 5
                                    

- Xin chào cậu nhóc! Hay ta nên gọi... Ryan Martin! - người phụ nữ đó cất tiếng.

Cậu bị choáng ngợp bởi sự xa hoa và đẹp đẽ của căn phòng này. Mọi thứ tại đây đều lấp lánh, đặc biệt hơn tất cả là thứ ánh sáng bất thường phía sau người phụ nữ có vẻ như nữ thần kia. Nhận xét đầu tiên của cậu về con người này là sở hữu giọng nói nhẹ nhàng nghe vô cùng êm tai và thoải mái. Có vẻ đây là người vô cùng dịu dàng. Giọng nói của người này có thể vang vọng khắp nơi trong căn phòng rộng lớn như sân trường này nhưng vẫn cho cậu cảm giác từng câu chữ đều nhỏ nhẹ tựu như mọi lời nói đều được chuyển thẳng vào não bộ của cậu mà không cần phải đi qua khoảng cách địa lý giữa hai người. Và khi cậu nheo mắt lại, có thể thấy người phụ nữ này khá là cân đối. Đó chính là điều cậu thấy được dù không nhìn rõ. Bỗng Kevin vờ ho một cái "khụ", đồng thời kéo cậu ra khỏi những suy nghĩ và lôi cậu về thực tại.

- Ưmmm... Phiền chị có thể bớt làm màu được không ạ! - Kevin dùng giọng điệu trẻ con xen lẫn chút mỉa mai nhưng cậu được một phần là sự tôn trọng trong câu nói đó.

Nghe vậy, người phụ nữ liền vỗ tay. Ngay lập tức, ánh sáng phía sau người này vụt tắt, để lộ ra một thiếu nữ xinh đẹp có vẻ ngoài của tuổi mười tám. Mái tóc của cô dài ngang vai và sở hữu màu sắc kì lạ có cùng màu mắt của cô: hồng nhạt. Trên khuôn mặt trẻ trung của cô còn có cặp kính tròn màu xanh lục nhạt tôn lên vẻ dễ thương của cô. Cô mặc một chiếc váy trắng dài hở vai được trang trí bằng những hoạ tiết hình bông hoa hồng được cách điệu có màu vàng lấp lánh và mang đôi găng tay cùng màu trắng. Cậu tự hỏi chẳng lẽ xu hướng thời trang chỗ này hiện nay là màu trắng. Nhưng có một điều khiến cậu Ryan Martin nấm lùn ( Ryan: >:[ ) vô cùng ức chế. Đó là... tất cả mọi người ở đây ( trừ tên đang trói cậu ) đều cao hơn cậu. Và một lần nữa, cậu lại được kéo trở về hiện thực. Nhưng lần này người làm vậy lại là người phụ nữ kia, người mà được Kevin gọi là chị:

- Ai dà~ Nếu ta không giới thiệu thì có phần thất lễ nhỉ! - cô ta nhẹ nhàng nói - Tên ta là Elise, nữ thần của của thực vật và sự sống!

Không hiểu vì sao nhưng trong lời giới thiệu vừa rồi của Elisa như chứa đựng sự tính cách tinh nghịch. Mà không chỉ vậy, sự tinh nghịch này lại có nhiều điểm tương đồng với Kevin. Cậu tự hỏi liệu hai người này có phải chị em không. Cậu vô tình quay sang phía Kevin nhưng cậu không thấy được bất cứ điểm gì giống nhau của hai người này trừ giọng điệu ra. Kevin thì tóc vàng, mắt xanh như bầu trời, chẳng có điểm gì giống Elisa cả. Bỗng nhiên, cậu nhớ ra điều gì đó và trêu chọc tên kia:

- Thế mà ngươi lại bảo đây là nơi ở của ác qu...- cậu đang nói thì bị Kevin bịt miệng.

Tên đó giơ tay trước miệng ra hiệu im lặng. Sau đó Kevin ghé sát tai cậu và thì thầm:

- Trật tự!!! Bộ muốn ta chết lắm hả!?!

- Ờ~~~ - cậu vô tư trả lời.

Cậu thì bây giờ có quan tâm sự sống chết của ai đâu. Đằng nào cậu cũng chết rồi mà~ có thêm người chết là có thêm người quen~ Với cả tên kia lại là người trói rồi lôi cậu suốt mấy tiếng đồng hồ. Cậu còn chưa vả vỡ mồm tên đó là may rồi...

[DROP] Thế giới mới : Quá nhiều khó khăn chỉ để sống sótNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ