Chapter 18 - Unfaithful

273 36 18
                                    

[Yerin's POV]

Sau màn mưa tầm tã ngày đó, hay nói đúng hơn sau lời giải thích nực cười từ Wonwoo. Tôi trở thành một con người khác, hoàn toàn khác, Yerin không thể nào là chính mình được nữa...

Một con người từng vui tươi và hồn nhiên như thế, cho dù con đường thực hiện ước mơ của mình vẫn còn dang dở và tràn đầy khó khăn, dẫu rằng sống cô đơn trên mảnh đất Seoul này mà không có gia đình bên cạnh... tôi vẫn giữ cho mình niềm tin tích cực và sống một cách lạc quan. Thế mà chỉ sau lời nói ấy của Wonwoo, viễn cảnh trước mắt tôi như tối sầm, thâm tâm chẳng thể tin được ai, cũng chẳng còn động lực hoàn thiện ước mơ của mình.

Những bước nhảy trật nhịp, gương mặt thất thần, đầu óc tôi chẳng thể nhớ được bài nhảy, nhanh chóng giáo viên vũ đạo cũng nhíu mày khi thấy màn trình diễn tệ hại của tôi.

"Lần thứ 6 không thuộc bài, bước nhảy không dứt khoát cũng chẳng thể hiện được năng lượng vốn có... Quá tệ hại! Thật sự quá thất vọng... Nếu như cứ thế này thì cũng đừng nghĩ sắp tới có khả năng ra mắt nhé Yerin! Đi xuống đi!"

"Em xin lỗi ạ! Em sẽ cố gắng hơn!"

Tôi cúi gập người rồi bước xuống sân khấu đánh giá hàng tháng, gương mặt cảm thấy nóng ran vì xấu hổ và nhục nhã trước ánh mắt dò xét, khó hiểu của các cô gái thực tập cùng. Có lẽ họ chẳng thể hiểu nổi một cô gái luôn được điểm số tốt trong phần thi nhảy lại trở nên thảm hại thế này...

Đã từng được giáo viên khen ngợi, được đánh giá tốt chỉ sau Hwang Eunbi về thực hiện chính xác động tác. Giờ đây sự xuất hiện của tôi chỉ mang lại một sự thất vọng não nề cho mọi người, chỉ có tôi biết tại sao mình lại như vậy....Thế mà lại chẳng có cách nào kìm chế bản thân đừng suy nghĩ nữa và không rơi vào vực sâu tăm tối.

Thì ra khi yêu đương lại khiến con người ta mệt mỏi đến thế...

"Yerin à! Mấy ngày nay bồ kỳ lạ lắm! Nếu không ổn thì cứ nói ra đi... Đừng có để trong lòng như vậy?!"

Ngay cô bạn thân Goeun còn nhận ra sự thay đổi của tôi thì làm sao có thể lừa mình giấu người được chứ?! Thật buồn cười thế mà tôi lại không nói cho Wonwoo những đắn đo trong lòng mình, những nghi hoặc hay đơn giản chỉ là cầu xin cậu ấy hãy luôn nói thật với tôi.

Cả hai vẫn trao đổi nhắn tin với nhau với những câu hỏi han đơn điệu, vài hôm hẹn hò gặp nhau và nói chuyện những câu chuyện bâng quơ về quá trình luyện tập. Tôi khoác trên mình gương mặt bình ổn mà chẳng dám thể hiện những tổn thương và lo lắng. Trong mối quan hệ này, tôi yêu quá nhiều và sợ hãi đánh mất quá lớn...

Lời tỏ tình của Wonwoo đối với tôi như giấc mơ mà cho dù chuyện gì xảy ra tôi vẫn không muốn tỉnh lại. Có phải như vậy nên cho dù Wonwoo có gì che giấu hay nói dối, tôi vẫn đều cố gắng nhắm mắt cho quá... Chỉ vì không muốn mất đi cậu ấy...

Yerin à... Tại sao mày lại thảm hại đến thế này?!

"Yerin à? cậu không đi sao?!" - Hari tròn mắt hỏi tôi khi tôi vẫn còn ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ trong khi các bạn cùng lớp đã về hết.

[FULL](SEVENTEENxGFRIEND)(WONRIN) PASS BYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ