em và anh là bạn thân, suốt 3 năm cấp 3 anh che trở em, dắt tay em đi qua những ngày giông bão. những lúc em tuyệt vọng luôn có anh bên cạnh, em vẫn còn nhớ câu nói "không sao, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà, tao ở đây với mày".... câu nói đó như hằn sau vào tim em.
em thích cách anh nói, cách đối xử của anh, thích luôn cả điệu bộ đáng yêu đấy..... tình cảm em dành cho anh quá lớn, vì không chịu được thứ đơn phương này nên em sẵn sàng sẽ tỏ tình anh vào ngày tốt nghiệp
hôm đó là ngày đẹp trời, ngày em mong chờ nhất. em khoác lên mình bộ đồ cử nhân, cài một chiếc nơ thật xinh, đi trên đôi giày anh tặng hôm sinh nhật để sẵn sàng đi thổ lộ tình cảm với anh. biết anh ở sân sau nên em đã chủ động ra
anh biết không, khoảnh khắc anh tỏ tình với cô ấy làm trái tim em như vỡ vụn, em đau, đau lắm taeyong à. nước mắt em rơi rồi. không nói gì em từ từ bỏ đi.....
trời hôm đó nắng to lắm, nhưng sao lòng em lại mưa nặng trĩu như này....
taeyong : t/b ! t/b àaaaaa !
em quay ra sau, bỗng một bàn tay bỗng níu em lại giữa con phố vắng.
taeyong : aaaa, mệt quá, tao tìm mày nãy giờ
t/b : chuyện gì ?
taeyong : tao có tin vui nè !
t/b : ........
taeyong : tỏ tình thành công rồiiiiii !
t/b : à..... chúc mừng nhé
taeyong : hôm nay đang vui, đi ăn nhé ?
t/b : không. tao không đi đâu
taeyong : sao ?
t/b : tao đau.....
YOU ARE READING
nct - days gone by
Fanfictionngười trao có nửa nụ cười mà ta mất cả một đời để quên. ;lowercase ;short imagine