Chap2: Sự thù ghét

309 13 0
                                    

   Đã được một tuần kể từ khi luffy bắt đầu hành động như vậy và thật ra nó đã trở thành một điều phổ biến. Đó là buổi sáng đẹp trời và mọi người đang làm những việc bình thường của họ, zoro đang ngủ, ussop và choopper đang chơi, sanji đang nấu bữa sáng, Robin đang đọc, Franky đang làm một cái gì đó, brook đang chơi một bản nhạc êm dịu, và nami đang cố vẽ một bản đồ của hòn đảo mà họ cập cảng, nhưng bằng cách nào đó cô không thể.

   "cholgh! tại sao mình không thể vẽ bản đồ của một hòn đảo đơn giản như thế này?" Nami bực bội nói, "có thể mình cần một chút không khí." cô nói với chính mình.

   Cô thấy mọi người làm những việc bình thường của họ, khi tôi gặp nhau, rồi cô mỉm cười, nhưng cô thấy luffy đang ngồi trên đầu của sunny với chiếc mũ rơm trên đầu anh, cô vẫn lo lắng cho luffy vì đó là một tuần cậu như thế.

   "Bữa sáng đã sẵn sàng!" sanji hét lên và bằng cách nào đó đã làm nami trở lại thực tế.

   Cô định đi đến chỗ của luffy nhưng rồi zoro nắm lấy vai cô,anh lắc đầu và bảo cô không nên đến gần cậu và để cậu ấy ở một mình, nami rất lo lắng vì luffy không ăn gì và không đi vào bếp và khu vực ăn uống và mọi người đều muốn giúp luffy, và zoro đã làm một điểm tốt vào 6 ngày trước.
Fashback 6 day ago

   zoro bắt đầu một cuộc tranh cãi, dĩ nhiên không có luffy, cậu ta nói, "Mọi người, tôi biết mọi người muốn giúp luffy ngày hôm qua, nhưng những gì chúng ta cần làm chỉ là để cậu ta ở một mình."

   "Ta nghĩ rằng âm thanh của tiếng gươm đang bắt đầu ảnh hưởng đến não của ngươi, marimo." sanji xúc phạm zoro.

   zoro, cố gắng hết sức để không tranh cãi với sanji,rồi nói một cách bình tĩnh, " ta biết ngươi đang nghĩ rằng ý kiến ​​của ta là điều sai lầm ."

   Anh ấy đã bị mọi người không tán thành với ý kiến ​​của mình, chopper nói điều gì đó về một loại thuốc ảnh hưởng đến hành vi của luffy, usopp nói chỉ chơi với luffy và brook. Nhưng chắc chắn rằng họ vẫn cần giúp luffy.
Một tiếng tích tắc xuất hiện trên đầu của zoro và anh ta hét lên giận dữ, "mọi người có thể nghe tôi nói chỉ một giây không được không ?!?!" mọi người sau đó im lặng và zoro tiếp tục, "như tôi đang nói, luffy không cần muốn ai đó lo lắng cho cậu ta".

   zoro dừng lại để mọi người nghĩ về những gì zoro nói "hãy nghĩ về việc nếu luffy cho chúng ta thấy rằng cậu ta yếu đuối, giống như bất cứ ai trong mọi người này sẽ sụp đổ."

   Mắt mọi người mở to mắt khi họ nhận ra rằng họ đã sai vì nghĩ ý kiến của zoro là một ý kiến tồi.

   Nhưng mọi người vẫn không biết có nên tin cậu ta về việc để luffy ở một mình không.

   "tsk. Ta nghĩ ngươi nói đúng,  mirimo !?" sanji không thể không thừa nhận rằng làm thế nào mà zoro đã đúng về việc đó.
Kết thúc flashback

   Giờ đã là buổi tối, mọi người đã rất vui vì thấy luffy vào ăn bữa tối, nhưng không có gì thay đổi, nó yên tĩnh hơn bao giờ hết. Nami không thể chịu đựng được nữa và đi đến đầu của Sunny trong khi ngắm nhìn mặt trăng tròn và đẹp như thế nào.

    "Nó thật đẹp. Đây có phải là những gì cậu nhìn thấy hàng ngày không ?" Nami ngưỡng mộ tầm nhìn của luffy trên biển nhưng không có chút phản ứng nào trên mặt cậu. "Bữa tối đã sẵn sàng, vậy tại sao cậu không xuống khỏi đầu của sunny và vào trong?" cô ấy nói thêm .nami vẫn không thấy phản hồi gì từ luffy .nami hết ý tưởng và nói," Hãy nhìn xem luffy,cậu không thể than khóc về cái chết của ace mãi được và cậu thấy đó mọi người đều đang lo lắng cho cậu - ".

   Cô chưa kịp nói hết câu khi thấy luffy đang đứng dậy trong khi chiếc mũ rơm che đôi mắt cậu, cô rùng mình sợ hãi vì hào quang đen tối của luffy xung quanh cậu.

   "Cậu biết gì?" luffy giận dữ nói, "cậu  biết gì về những điều tôi đã trải qua?!" luffy nói thêm.

   "luffy tớ rất-" nami chưa kịp nói hết cậu thì bị luffy cắt ngang.

   "cái gì? Cậu xin lỗi ?!" luffy hỏi một cách giận dữ và kết thúc câu nói của nami, "đừng bao giờ nhắc đến tên anh ấy, đặc biệt là trước mặt tôi".

   luffy nhìn chằm chằm vào đôi mắt nami với đầy thù hận và giận dữ.nami không thể di chuyển vì cô quá sợ hãi về cái nhìn chằm chằm của luffy.

  Sau đó, luffy chạy trên đảo và vào rừng hoặc rừng rậm ( tùy các bạn chọn) .nami với hai tay đặt lên ngực, vẫn sợ hãi. 

   "Cô đã làm gì vậy ?!" zoro đã thấy tình hình giữa luffy và nami.

   "Tôi xin lỗi." Là tất cả những gì zoro nghe được từ cô, sau đó anh phát hiện ra cô đang run rẩy.

   Anh định làm cô bình tĩnh lại nhưng sanji đá vào mặt anh nói, "đừng buộc tội nami-san như thế!"

   "Người muốn chiến đấu với ta hả lông mày xoăn?!" zoro nói.

   Nami sau đó hét lên, "dừng lại đi, hai người! đây không phải là lúc hai người cả nhau!"

    Cô ấy nói sau đó cô chạy lên trên đảo để tìm luffy. Cô ấy cũng chạy trên rừng hoặc rừng rậm, cô ấy cứ nghĩ trong khi chạy, "Mình là một kẻ ngốc! Tại sao mình không thể để luffy một mình như zoro đã nói.

   Cô ấy tiếp tục gọi tên của luffy nhẹ nhàng hy vọng rằng anh ấy sẽ nghe thấy cô ấy, trong khi lau nước mắt. Sau đó, cô vấp phải một tảng đá và thấy một không gian mở và cậu ấy. Cô nghe luffy nói gì đó và nhìn vào nơi luffy nhìn chằm chằm, là mặt trăng. Cô ấy đã giấu mình khỏi tầm nhìn  của luffy và đến gần hơn để nghe những gì luffy đang nói.

   luffy sau đó nói, "hey ace ..."

   Đôi mắt cô mở to khi nhận ra rằng luffy đang nói chuyện với ace trong tâm trí cậu
︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷︷
Mình mất 3 ngày để dịch .nên mong các bạn ủng hộ mình 👍👍👍👍👍
  
  

  

  

  
  

  

  
  

LET MY HELP YOU (LUFFY × NAMI) FANFICNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ