Chapter 6

604 66 3
                                    


Taehyung's pov

Tôi không hề cố tình nhìn trộm Jin hyung và cô gái được cho là vợ sắp cưới của anh đâu. Chẳng qua lúc ý vừa dịp tôi thấy cũng tối rồi, tôi cũng cần phải về chung với Jin hyung nữa.

- Cô ta không xứng với anh đâu!

Sau tầm 5 phút kể từ lúc cô ta rời khỏi, tôi mới bước vào phòng làm việc của anh.

- Tôi mới không xứng với cô ấy.

Jin hyung ngẩng đầu lên, nhìn tôi, ánh mắt anh có chút suy tư. Không hẳn là buồn, mà lại có chút vui...

Má trái anh vẫn còn in 5 ngón tay của vợ sắp cưới. Khóe miệng cũng rướm máu. Chắc do cô ấy đeo nhẫn, rồi lại tát bằng tay đeo nhẫn nữa.

Tôi không quan tâm cô ta là tiểu thư hay cái quái gì trên thế giới này. Nhưng như này đủ thể hiện bản chất cô ta chẳng ra gì rồi.

Có lẽ cô ta thấy dấu hôn đêm qua của tôi, và buộc tội Jin hyung ngoại tình.

Nhưng nếu tôi là cô ấy, tôi sẽ hành xử khôn khéo hơn, chắc chắn rồi. Tôi là Kim Taehyung mà.

Tôi kéo Jin hyung ra sofa ngồi.

Giờ thì nhân viên công ti cũng sắp tan ca rồi. Chuẩn bị đồ rồi về thôi.

- A! Đừng, xót đấy thằng ranh này!

Tôi chạm tay vào vết chảy máu trên mặt anh. Lướt nhẹ nhàng trên dấu tay đỏ chói trên má anh. Thật đau, thật xót, thật tội lỗi!!

Nguyên nhân là vì tôi. Tôi nên ân hận vì đã làm ra chuyện này.

Sau cùng, tôi lại chẳng thấy tội lỗi gì hết. Cái tôi cảm thấy bây giờ như thể là cảm giác phấn khích khi sắp có được thứ gì đó trân quý lắm.

- Taehyung, có những chuyện cậu không hiểu đâu. Và cũng có những chuyện gì mình tôi biết.

Tôi đặt tay lên bờ vai rộng của anh, để mắt anh đối diện trực tiếp với mắt mình.

- Em có thể không biết đến chúng, nhưng em sẵn sàng chờ đợi để anh đủ lòng tin giao phó chúng cho em.

- Không bao giờ. Tôi không tin cậu đâu.

Jin hyung khẽ lắc đầu, nụ cười chua xót thoáng nở trên khóe môi, rồi lại tàn trong chớp mắt,hệt như nó không hề tồn tại.

- Anh có mệt không??

- Có một chút stress thôi, nhưng cũng không thể nói là mệt.

Tôi nghiêm túc, ân cần hỏi lại:

- Thực sự?

- À thì có hơi thôi.

Tôi nghĩ anh ấy bị sự chân thành của tôi đánh ngã rồi.

- Đi về chứ?!

- Ừ.

Và ngày qua ngày cứ thế trôi qua trong bình yên. Không Min Yoonji, không bố, không thù ghét nhau.

Đã 4 tháng tôi ở nhà Jin hyung với tư cách em trai cùng bố khác mẹ. Nhưng vẫn không thấy phu nhân Kim đâu.

Tôi biết là tôi sẽ không yên ổn với bà đâu, ít nhất tôi cũng nên chuẩn bị trước tinh thần.

[TAEJIN] SWEET HATRED (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ