Ep 59. Đối mặt nhau

2.1K 124 13
                                    

Lisa vừa ra khỏi phòng liền quẹo vào phòng vệ sinh của khách sạn, gọi điện cho Jisoo. Toàn bộ chuyện này đã kết thúc rồi, bây giờ cô mới cảm thấy mệt mỏi chưa từng có, chống một tay lên bồn rửa, đầu óc choáng váng không thể nhấc lên được.
Jisoo không biết đây là lần thứ mấy chị bị người ta lôi khỏi chăn, nhưng khi vừa nghe thấy tất cả chứng cứ đều đã nắm được trong tay, chị lập tức bò dậy lái xe chạy thẳng đến chỗ Lisa.
Lisa vừa ngồi lên xe liền cầm di động ném cho Jisoo, nhắm chặt hai mắt lại dựa người vào ghế, cho dù đã trang điểm vẫn không thể che giấu quầng mắt thâm đen của cô.


"Đoạn thu âm vụ tai nạn xe cùng vụ để lộ tư liệu đều nằm trong đó, chị giao nó cho cảnh sát, em về lại khách sạn, trước khi cảnh sát còn chưa chứng thực em vẫn phải ở lại Thiên Hoàng." Cô bây giờ muốn thận trọng với Bang GyunSoo hơn, tránh cho gã ta lại làm ra chuyện đạp đổ gì nữa. Dù sao đêm nay gã cũng uống rất nhiều, sáng mai tuỳ ý bịa một cái cớ thì có thể lừa gã cho qua chuyện.

Cô chỉ định nhắm mắt lại nghỉ ngơi một lúc rồi mở cửa bước xuống xe, Jisoo cầm chiếc điện thoại kia có hơi do dự nói: "Hay là... bây giờ em đi gặp Chaeyoung đi?"


Động tác của Lisa dừng lại, cô đương nhiên muốn đi gặp người kia, một giây cũng không muốn đợi thêm nữa. Hơn một tháng qua cũng không gặp qua nàng, đôi lúc ở trên mạng nhìn thấy ảnh của nàng, cho dù là nàng đang ăn mặc xinh đẹp đứng trước ống kính mỉm cười, thế nhưng khoé miệng cứng nhắc đến mức khiến cô cũng không dám nhìn.

"Đi đi, trước khi trời sáng chị sẽ đưa em về lại đây." Jisoo cũng thực sự nhìn không nổi bộ dạng hai người này nữa, càng mau chóng giải quyết thì càng tốt, cứ kéo dài thêm một giây thì hiểu lầm cũng tăng thêm một bậc. Chị không đợi Lisa đồng ý hay cự tuyệt, trực tiếp mở khoá, đạp chân ga, chiếc xe nhanh như một làn khói cách xa khách sạn nguy nga lộng lẫy.


Lisa ngồi tại chỗ, cơn mệt mỏi vừa mới lướt qua, sắc mặt cứng đờ tựa hồ như hơi ngưng trọng. Cô phát hiện mình đang căng thẳng, trái tim căng thẳng đến co thắt lại, lúc nãy nằm trên giường Bang GyunSoo, tâm trạng cũng không đè nén như bây giờ.
Đã muộn như thế này rồi, không biết nàng đã ngủ chưa... Ngôi nhà đó vẫn còn nguyên vẹn như trước không, đồ của cô không biết có còn đặt nguyên vẹn ở chỗ cũ hay không...
Lisa đột nhiên cười một cái, nghĩ chắc không thể rồi, dựa theo tính cách nóng nảy của con cáo bé bỏng nhà cô, thì nàng không đem toàn bộ đồ của cô ném vào thùng rác mới là lạ đó. Cô đã lâu rồi không được ôm con người bé bỏng đó, cô khát khao đến ngứa răng.
Jisoo vô ý quay đầu lại, thì nhìn thấy khóe miệng Lisa khẽ nhếch lên, ánh đèn đường thoáng qua mặt cô cực nhanh, độ cong kia ở trong nửa tối nửa sáng hiện lên cực kỳ dịu dàng. Đây là lần đầu tiên chị thấy vẻ mặt này của Lisa, sự vui mừng trong lặng lẽ giống như có thể hoà vào bầu trời đêm trong như nước này.
Có lẽ, cuối cùng cũng đã đến lúc hai người bọn họ được hạnh phúc rồi.


Chiếc xe yên tĩnh dừng bên đường, Jisoo tắt máy xe, bắt lấy Lisa đang vội vã xuống xe, nói: "Chỉ có một tiếng thôi, nắm bắt thời gian giải thích cho thật rõ ràng, sau này còn dư giả thời gian cho hai người nồng nhiệt."


Lisa một câu cũng không trả lời lại, chỉ tuỳ tiện khua khua tay, liền đạp giày cao gót, một mạch đi nhanh đến cổng nhà Chaeyoung. Chìa khoá nhà bị nàng lấy lại rồi, tay Lisa vừa định ấn chuông cửa, thì phát hiện cửa không đóng chặt, còn để lại một khe hở nho nhỏ.
Lisa cau mày lại, người này sao cả cửa cũng không khoá, nếu như đêm nay bọn cô không đến, không phải là quá nguy hiểm rồi sao. Cô nhẹ nhàng đẩy cửa ra, trong nhà một mảng tối đen, cô xoay người đóng cửa lại, mò tìm công tắc đèn.
Trong phòng ngủ loáng thoáng truyền đến tiếng động, lẽ nào đã khuya như vậy rồi Chaeyoung còn chưa ngủ? Cô gần như nghe thấy tiếng tim mình đang đập, lồng ngực nhấp nhô từng cái từng cái rất rõ ràng. Cô nắm chặt hai tay, đè nén tâm trạng nhấp nhô quá lớn này xuống, đạp gót, tháo đôi giày đang mang ra.
Cô vô ý cúi đầu, liếc mắt nhìn qua tủ giày, một đôi giày cao gót màu đỏ lạ hoắc bất chợt lọt vào tầm mắt, giày của Chaeyoung cũng bị ném ngổn ngang ở một bên, động tác của cô giống như trong phút chốc bị ấn nút stop dừng lại.
Đôi giày này có lẽ là Chaeyoung mới mua, nên cô chưa thấy qua. Lisa cười mình nhẹ cảm thái quá, tuỳ tiện mang đôi dép lơ rồi đi về phía phòng ngủ.
Càng đến gần phòng ngủ, tiếng động nghe càng lớn, đôi chân cô giống như là bị đổ chì, bước một bước cũng không thể.
Lisa vẫn chưa đến nỗi ngu ngốc để tiếng động vụn vặt đó làm mình bị thương, cô ngơ ngẩn đứng ở ngoài phòng khách, phía sau lưng là ánh đèn mờ ảo, phía trước mặt là cánh cửa phòng ngủ đen kịt đang bị đóng chặt. Cô đứng ở chỗ giao thoa ánh sáng, toàn thân giống như bị chém thành hai nửa, mắt nhìn thấy một nửa kia của mình đầm đìa máu, mà lại không có cách nào động đậy, không cách nào hít thở.
Tiếng rên rỉ của người phụ nữ bên trong phòng ngủ càng lúc càng mãnh liệt, cho dù cách một cánh cửa vẫn có thể truyền đến tai rất rõ ràng, trong miệng ả ta còn gọi tên một người, một người từng thuộc về cô.
Cô cứng đờ lùi về sau mấy bước, tựa như muốn chạy trốn cái âm thanh kia, thế nhưng âm thanh kia giống như mụn độc ăn vào xương, có diệt cũng không hết. Cô vô thức nhìn một vòng xung quanh, nhờ vào ánh đèn mờ ảo mà nhìn thấy được toàn bộ đồ đạc thuộc về cô đều biến mất không nhìn thấy, giống như cô chưa từng sống qua ở đây.
Lisa cúi đầu im lặng một lát, vẻ mặt bị che lấp bởi mái tóc xoăn dài đang xoã xuống, cô sờ sờ đầu ngón tay, giống như muốn xác nhận mình còn có cảm giác hay không.
Cô lặng lẽ xoay người đi về phía cửa ra vào, đặt đôi dép lê trở về y nguyên chỗ cũ, cô mang lại đôi giày cao gót của mình, tắt đèn, nhẹ nhàng khép cửa lại, giống hệt như cô chưa từng đến đây.
Phòng khách một lần nữa trở lại một mảng tối đen, thế nhưng âm thanh ở trong bóng tối càng lúc càng cao vút, cuối cùng hóa thành tiếng thở dốc lộn xộn, từng chút một đánh lên cánh cửa đóng chặt của phòng ngủ.

[BHTT][GL][ChaeLice]Want to get rid of me?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ