Chương 6

14.3K 379 17
                                    

Ngày hôm sau, khi Ân Ngôn thức thì cũng đã giữa trưa, Giang Nghiêm Phong thì đi mất.

Ân Ngôn thay đồ tắm rửa, cầm điện thoại đi vào bếp, thì thấy một phần đồ ăn vẫn còn đóng gói.

Ân Ngôn nấu nóng lại rồi ăn nó giải quyết được cái bụng đói meo của bản thân.

Điện thoại trong túi treo lên.

Ân Ngôn: "Alo, Phương Tập mình nghe này."

Phương Tập: "Tiểu tử, cậu mất tích ở đâu từ hè đến giờ vậy?"

Ân Ngôn: "Mình ở nhà, lười biếng cả một mùa hè."

Phương Tập: "Chuẩn bị đi, tớ đến đón cậu, hôm nay làm liên hoan ở nhà lớp trưởng."

Ân Ngôn: "Ừ, mình biết rồi."

Ân Ngôn đi cùng Phương Tập đến tối mới về nhà, thật sự cậu không muốn về nhà chút nào.

Bước vào nhà đóng cửa, Ân Ngôn đã bị một lực đẩy mạnh lưng đập vào cửa, đầu choáng váng.

Môi bị hôn, Ân Ngôn mở mắt thì thấy gương mặt phóng đại của Giang Nghiêm Phong, cậu lấy tay cố đẩy hắn ra, nhưng không được.

Ân Ngôn: "Ưm... Ưm..."

Tay thì bị giữ chặt, bị hôn đến mức ngạt thở, đến khi được thả ra, Ân Ngôn mặt xanh lại mở lớn miệng để thở.

Ân Ngôn: "Anh lại nổi cơn điên gì nữa?"

Giang Nghiêm Phong: "Hôm nay em đi chơi có vui không?"

Ân Ngôn ngẩn người: "Cũng bình thường thôi, liên hoan kết thúc hè."

Ân Ngôn đi vào phòng bỏ ba lô xuống, lúc này đột nhiên nhớ đến một việc, quay người: "Anh vào nhà tôi bằng cách nào."

Giang Nghiêm Phong: "Đến ba mẹ em tôi còn tống đi được thì đừng nói đến cái ổ chuột này."

Ân Ngôn toát mồ hôi hột: "Anh đã ăn gì chưa, tôi gọi cho."

Giang Nghiêm Phong nắm lấy tay đang cầm điện thoại của Ân Ngôn. Giơ màn hình điện thoại của hắn lên, trong màn hình là một đoạn clip ghi lại cảnh cậu và bạn cậu liên hoan hôm nay.

Ân Ngôn nhíu mày, không nói gì, cậu rất không vui, bị người khác theo dõi ai mà vui cho được: "Buông, tôi đau."

Giang Nghiêm Phong mặt sắt lạnh: "Em vậy mà thoải mái để người khác động vào người mình. Em quên lần trước tôi nói với em rồi sao?'

Ân Ngôn nhớ lại lần trước cậu cùng Phương Tập nhắn tin hẹn đi về quê cậu ấy vài ngày, bị Giang Nghiêm Phong biết được, lần đó hắn có nói "Em là vợ tôi, không ai được đụng vào!"

Ân Ngôn bực mình: "Giang Nghiêm Phong, họ đâu làm gì tôi, chúng tôi đâu làm hành động gì ám mụi quá mức. Chỉ ngồi cạnh, choàng vai bá cổ, chơi vật lộn chút xíu."

Giang Nghiêm Phong bóp chặt tay Ân Ngôn: "Như vậy cũng không được!"

Ân Ngôn đau đớn: "Đau quá, Giang Nghiêm Phong thật sự rất đau đó."

Giang Nghiêm Phong ôm eo: "Tôi chỉ cầm tay em mà em đã từ chối rồi sao, em nhìn em, em đối với họ thoải mái như vậy."

Tuyệt Đối Chiếm Giữ!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ