Mỹ nhân ngư (1)

1K 63 2
                                    

Phần 1

Hôm nay là ngày vui của Tiêu quốc. Nhưng không phải ai cũng vui. Ít nhất thì Tiêu Thái Tử không vui, còn Quốc Vương thì rất vui.

Lí do à? Đứa con trai lưu lạc dân gian của bệ hạ vừa mới được tìm thấy không lâu, còn được tặng kèm thêm một hồng nhan tri kỉ mỹ miều, vị mỹ nhân được vu sư tiên đoán là tiên nữ giáng trần.

Ha! Tiên nữ cái khỉ mốc! Tiêu Chiến mới chả thèm tin dăm ba cái trò lừa gạt trẻ con đấy. Nếu thực sự là tiên nữ, sao không lên trời thử xem?

Thế nhưng Quốc Vương bệ hạ lại tin sái cổ, hoặc giả là không tin đi nữa, có phàm nhân nào lại không thích lấy được tiên nữ đâu?

Cho nên hôm nay rốt cuộc là ngày vui gì? Chính là ngày Quốc Vương mở tiệc chào đón đứa con thứ hai của mình trở về. Và rồi oái oăm thay, hắn ta muốn tổ chức tiệc tùng trên biển, với một chiếc thuyền rồng hoành tráng xa hoa. Còn Tiêu Chiến lại chả thích điều đó, bởi vì hắn không biết bơi, ra biển làm gì, chẳng may trời nổi mưa bão quật cho một phát thì tất cả xuống biển làm mồi cho cá ăn à?

Nhưng mà hắn phản đối cũng không có ích gì, Quốc Vương bệ hạ đồng ý rồi. Thân là Thái tử Tiêu quốc, hắn nhất định phải có mặt.

Và có khi là Tiêu Chiến miệng quạ đen cũng nên, bữa tiệc đến lúc lưng chừng thì trời bắt đầu nổi gió. Sóng biển vốn gợn lăn tăn biến thành từng con sóng cao quá đầu người, hung tợn đánh vào mạn thuyền khiến chiếc thuyền rồng vững chãi nhất cũng không tránh được phải chao đảo.

Tiêu Chiến rủa thầm bản thân toàn làm mấy chuyện không đâu. Vì cái quái gì mà hắn một hai phải vì tránh mặt đám người ghê tởm kia rồi một mình đi ra mạn thuyền hóng gió?

Chiếc thuyền chênh vênh giữa cơn sóng dữ, khó khăn lắm hắn mới bám được vào một cây cột vững chãi chống thân thuyền. Ngoài xa bắt đầu xuất hiện cơn giông đen đặc, lốc xoáy như chiếc vòng rồng cuồn cuộn kéo đến, Tiêu Chiến đoán rằng nếu nó đến đây thì ai cũng đừng mơ có thể chạy thoát được.

Quốc Vương bắt đầu hoảng hốt ra lệnh cho những thủy thủ xuất sắc chèo lái con thuyền quay về bờ. Những ngư dân giàu kinh nghiệm cũng đang tính toán hướng gió để căng buồm tăng tốc độ cho con thuyền.

Người em trai mới được nhận về của hắn thì mặt mày tái xanh, nét chột dạ và lo lắng trải đầy trên khuôn mặt.

Đáng tiếc là con thuyền đã cách bờ quá xa, tốc độ có nhanh đến mấy cũng không sánh bằng những cơn lốc dày đặc đang đến gần. Trong mắt mỗi người dâng lên nỗi niềm tuyệt vọng.

Tiêu Chiến nhìn khuôn mặt sợ hãi đến mức cùng cực của phụ hoàng, lại nhìn khuôn mặt lạnh nhạt không chút biểu tình của mẫu hậu. Hắn lại liếc nhìn hai mẹ con mới vừa còn huênh hoang đắc ý, lúc này mặt cắt không còn giọt máu. Khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.

「ZSWW」Tổng hợp Shortfic Chiến BácNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ