《Sanji♡Nami》Vấn đề của con gái

333 19 5
                                    

*Cạch Cạch*

Tiếng nhịp dao đều đều của Sanji đang vang lên vào sáng sớm cùng với mùi hương thơm nức của đồ ăn cứ bay ngào ngạt từ nhà bếp ra.
Sanji đang chuẩn bị bữa sáng.
Tuy chỉ là bữa sáng thôi nhưng cậu phải làm rất nhiều món vì vị thuyền trưởng của cậu ăn không bao giờ là đủ no, luôn cướp phần của người khác khiến kho lương thực vơi thì cứ vơi mà chỉ có một người là thỏa mãn.

Sắp xếp đồ ăn ra bàn xong, cậu cầm chiếc chảo cùng cái muôi canh ra ngoài, hít một hơi thật sâu rồi vừa gõ vừa hét to:
- Mọi người, dậy ăn sáng thôi!!
Ngay từ chữ đầu tiên, cậu đã thấy Luffy từ căn phòng nam bay tới với hai con mắt biến thành hai miếng thịt thơm ngon cùng với cái miệng rộng mở khiến nước dãi bay tùm lum.
Một giây sau, Usopp, Chopper, Zoro, Brook, Franky mới chạy ra:
- Này Luffy! Đã dặn là cậu phải ra sau cùng cơ mà!! Bữa sáng của bọn tớ luôn biến mất vì cậu đó!!!
- Biến mất á?? Luffy biết ảo thuật sao???
- Phải, vào bụng cậu ta hết rồi còn đâu.
- Yohohoho, thật vi diệu quá đi. Dù chỉ còn là một bộ xương nhưng tôi vẫn cần ăn.
- Chạy đến nhà ăn với tốc độ Supper đi nào!!!

Luffy đang bay đến bàn ăn với tốc độ của đạn đại bác thì bỗng có hai bàn tay to lớn mọc lên và chắn trước cửa phòng ăn:
- Dos Manos, Stop!
Tiếng Robin vang ra từ phòng bếp, người cô mọc lên từ chiếc ghế gần bàn ăn.
- Robin-chwan thật tài giỏi quá đi♡♡ -Mắt Sanji biến thành hình trái tim, cơ thể uốn éo khiến giọng nói cũng ngọt chảy nước.
- Robin, cậu làm gì thế? Sao lại ngăn tớ đến nơi tỏa ra mùi thơm nức kia vậy?!
- Fufu, nếu cứ để cậu bay như vậy thì chiếc bàn này sẽ đổ và phòng bếp sẽ lủng một lỗ mất.
- Làm tốt lắm Robin, cảm ơn nhé! -Usopp vừa giơ ngón tay cái vừa chạy rồi hét lớn- Nào mọi người, triển ngay tới phòng ăn thôi!
- Á, Usopp! Đồ ăn gian!!

Buổi sáng nào trên Sunny cũng như vậy, luôn ồn ào nhưng tràn đầy niềm vui và tiếng cười. Sau khi mọi người vào hết phòng ăn thì Sanji cũng vào theo và đập vào mắt cậu là một "chiến trường" đầy ác liệt, nhưng đó là chuyện thường ngày rồi.
Tuy rằng nhà bếp lẫn lộn đủ thứ mùi nhưng cậu vẫn nhận ra mùi hương hoa ngào ngạt ngọt ngào của Robin và cả... Khoan! Mùi hương quýt thanh mát dịu nhẹ của Nami đâu rồi?? 
Cậu quay ngoắt sang nhìn cái bàn ăn và đúng là chỉ có mỗi Robin. (Thế bọn Luffy, Zoro, Usopp, Chopper, Franky, Brook vất đâu rồi???). Cậu pha một tách cà phê rồi lân la ra hỏi.

*Cạch*
Sanji đặt tách cà phê xuống thật khẽ:
- Robin-chwan, Nami-swan đâu rồi?
- À, cô ấy bảo hơi mệt nên sẽ ra ăn sau. -Robin nhấp ngụm cà phê rồi trả lời
- Ừm, ăn sau à...ăn sau... -Sanji cứ lầm bầm mà quay lại gian bếp cho đến lúc Robin cất tiếng:
- Hay là cậu đem đến cho Nami chút đồ ăn đi.
- Tuân lệnh Robin!
Vừa mới dứt lời cậu đã lạch cạch chuẩn bị. Khi vừa đặt tay vào chiếc cốc thon dài thì Robin nói:
- À Sanji, hôm nay chuẩn bị trà gừng nóng thay vì nước cam ép cho Nami nhé.
- Ơ...vâng?
Sanji rời tay khỏi chiếc cốc và chuyển đến cái tách. Tuy cậu rất khó hiểu nhưng vẫn nghe theo lời Robin pha một tách trà gừng nóng.
- Robin-chwan, tôi đi nhé. -Sanji bưng khay đồ ăn gồm hai miếng sandwich và một tách trà rồi đi ra phía cửa
- Vâng, cậu đi.
Robin trả lời rồi nhìn theo bóng lưng cậu, bỗng cô bật cười, nói:
- Không biết cô ấy có chịu nói và cậu ta có hiểu được không nhỉ?

Con Thuyền Thanh Xuân (𝔸𝕝𝕝 ℂ𝕠𝕦𝕡𝕝𝕖 ⚤)❦Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ