♣Chương 8♣: Anh Trai

48 13 0
                                    

Thiên Yết khóe môi hơi giơ lên, quanh quẩn lạnh nhạt cùng tối tăm tiêu tán ở trong không khí, ngoại hình của hắn hoàn toàn không thua gì nam chủ.

Lục Bạch Dương uyển chuyển mà nói: "Anh thoạt nhìn cùng với tôi có vẻ tuổi không lớn mấy"

"Tôi tên Thiên Yết, so em lớn hơn một tuổi."

Cô chớp một đôi mắt một chút, an tĩnh mà nhìn Thiên Yết, viên đôi mắt to giống như chó con ngẩng đầu chờ đợi thịt kho tàu.

Thiên Yết: "Mẹ em hiện tại đang cùng ba tôi ở bên nhau."

Lục Bạch Dương nghiêng đầu, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa kính nghiêng nghiêng chiếu vào má phải của Thiên Yết, cô nhìn chằm chằm Thiên Yết tuấn mỹ mặt nghiêng lại vô thức xuất thần.

"Vậy anh tới tìm tôi có chuyện gì?"

Thiên Yết đôi mắt mơ hồ hiện ra một chút tức giận.

"Chúng ta lần trước đã nói xong, tôi mang em đi gặp mẹ của mình."

Lục Bạch Dương cả người dán vào cái bàn, nghe được Thiên Yết nói, khuỷu tay để ở mặt bàn, tay phải lòng bàn tay chống cằm, quyết đoán cự tuyệt đề nghị của Thiên Yết.

"Tôi không cần."

Thiên Yết hô hấp hơi cứng lại, nhìn trước mặt nữ sinh không chút để ý dùng tay trái khuấy nước chanh.

Hắn vươn tay nhéo nhéo giữa mày, thanh âm hơi trầm xuống: "Tại sao?"

Lục Bạch Dương nghiêng đầu trầm tư một lát, đợi chính mình tìm một cái cớ hợp lí.

"Tôi muốn cùng ba thương lượng một chút, bằng không ông ấy sẽ lo lắng."

Thiên Yết kinh ngạc nhìn thoáng qua Lục Bạch Dương, cô rõ ràng không giống tư liệu ghi rằng quan hệ cùng Lục Sanh Nguyên có chút căng thẳng , hắn nhấp khởi môi, không có cường ngạnh khiến đối phương làm quyết định ngay lập tức.

"Chúng ta lúc sau lại tin nhắn liên hệ."

Lục Bạch Dương mặt lập tức nhăn nhó mà ninh thành một đoàn: "Có thể không cần tin nhắn sao?"

Thiên Yết không hiểu nhìn Lục Bạch Dương khó xử gì, khó được tính tình đang tốt mà mở ra WeChat để ở trước mắt cô: "Thêm WeChat"

Lục Bạch Dương uyển chuyển nói: "Tốt nhất đừng phát cho tôi tin nhắn, gọi điện thoại tốt hơn"

Cô thật sự nhìn không được tin nhắn không có dấu chấm

"Được, còn có chuyện gì không?" Thiên Yết một bên hỏi, một bên đem ba lô vác trên vai, tùy thời chuẩn bị rời đi.

Lục Bạch Dương rất là khiếp sợ mà nhìn hắn bày ra tư thế, tựa hồ có chút khó có thể tin: "Chẳng lẽ chúng ta không nên nói trước chuyện tôi đáp ứng anh đi, chẳng lẽ anh sẽ cho tôi lợi ích gì sao?"

Thiên Yết: "......"

Hai người hai mặt nhìn nhau.

Lục Bạch Dương tinh xảo trên mặt hiện lên tức giận: "Chẳng lẽ anh tính toán nghĩ cứ như vậy bắt tôi đi theo anh đi một chuyến?"

(Chuyển Ver/Edit)12 Chòm Sao/Xuyên Sách Thành Học Thần Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ