Chap 5: Chung cư mất điện

228 21 1
                                    

Đã chiều tối, trong lúc phòng 503 đầy tiếng cãi vã thì phòng 511 lại yên ắng lạ thường. Jungeun vẫn còn đang trong giờ làm việc nên bây giờ chỉ còn ba con người rãnh rỗi thôi...à không đúng, chỉ có Kahei là bận rộn chuẩn bị cơm nước cho hai đứa đang nằm sofa xem TV kia. Một đứa thì thất nghiệp, một đứa thì lâu rồi chưa ai mời chụp ảnh, chắc Kahei phải vất vả lắm.

- Ủa Heejin, chuyện của em tiến triển tới đâu rồi?

- Huhu chị đừng nhắc, nó tệ lắm, em còn đang chờ cơ hội tới đây...còn chị?

- Haiz, em thừa biết là Sooyoung unnie làm chị bể bóng đến nỗi chẳng còn cái bóng nào để bể nữa luôn ớ

Tiếng thở dài nhân hai, làm chị Kahei chói tai quá đi mất, mấy đứa này bình thường tư vấn tình cảm thì giỏi lắm, đến chuyện của mình thì như đồ ngốc. Làm gì mà trưởng thành như Kahei đây được? Biết bao nhiêu người theo đuổi nhưng vì tụi nhỏ nên đành tạm gác qua một bên, dù gì cũng đã đóng vai người mẹ rồi thì nên tròn trách nhiệm chút.

- Thôi mấy đứa ăn cơm nè

- Nea~~~

.

[Công ty]

Jungeun một tay nhấc máy liên hệ với đầu dây bên kia về chuyện hợp tác sắp tới, tay còn lại thì soạn cả chục bản hợp đồng mà những tiền bối khác giao cho. Hôm nay là ngày thứ hai đi làm trong văn phòng này, đều đã quen mặt hết mọi người nhưng chủ yếu những cuộc trò chuyện cùng họ là giao một nửa số việc mà đáng lý ra họ phải làm cho Jungeun. Em thừa biết mình bị bắt nạt chứ, nhưng biết làm sao đây khi mình chỉ là người mới và cần phải chỉ dạy nhiều thêm, thế là em lại ôm hết và giải quyết một mình, năng lượng mỗi ngày đều cạn dần.

- Jungeun, em giúp chị hết đống này nhé? Chị cảm ơn

Một chị gái ôm đống tài liệu đặt xuống bàn Jungeun rồi vỗ vỗ vai em mấy cái như kiểu an ủi, sau đó rời đi mà chẳng chịu nghe em nói một lời. Jungeun quen rồi, thở dài xử lý hết mấy đống lúc nãy rồi sang đống khác, là do em hiền quá đi nên dễ bị bắt nạt.

Nhưng hành động này lại lọt vào mắt của một người, Jinsoul thở dài đi lấy một ít cà phê rồi tiến tới bàn làm việc của Jungeun mà đặt xuống cạnh đó. Không nói không rằng ôm hết chỗ tài liệu ban nãy đem quăng thẳng xuống bàn chị gái kia.

- Tự đi mà làm! Ai rãnh đâu mà làm dùm

Nhìn người kia cứng họng mà Jungeun cũng muốn cứng họng theo, liếc chị ta một cái hâm dọa rồi Jinsoul bước về chỗ của mình, nhưng đang đi thì một cánh tay kéo cô lại, chính là Jungeun với gương mặt lo lắng.

- Em cảm ơn nhưng làm vậy không tốt chút nào unnie, em lo được mà

- Thôi đi, em đâu thể hiền như vậy được, chị mà là em chị dả dô mỏ nó rồi

Nhìn Jinsoul tức giận la mắng mình làm Jungeun chịu không nổi mà bật cười một cái dù nó không lớn lắm, nhưng đủ để khiến Jinsoul cười theo. Thứ gì đã kết nối họ với nhau thế nhỉ?

- Uống cà phê rồi làm việc tiếp đi, xíu nữa là hết giờ rồi

- Cảm ơn chị vì ly cà phê và chuyện lúc nãy nhé, vậy em nên đền đáp gì đây?

Chung cư Loona và những chuyện kỳ lạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ