Trục Xuất

461 34 2
                                    

Author: ichimonjiz-

Category: char x reader

Summary: Em là cận thần ở bên cạnh Doffy, em và gã có tình ý với nhau nhưng lại chẳng ai chịu thừa nhận. Đến một ngày gã trục xuất em đi.

Warnings: ooc, harem :))

Notes: Nhân dịp năm mới mình lại viết tiếp này hihi. Các fic trước đều là về Zoro và Sanji, hôm nay đổi khẩu vị tí. Hãy vote để ủng hộ mình nhé! ^^

___

Em và gã xuất thân Thiên Long Nhân. Gã thuộc gia tộc quyền quý, còn em là gia nhân trong nhà. Hai mươi hai năm trước em theo gia đình gã rời bỏ Mariejois đến nơi phàm tục. Nhiều lần em nghĩ nhà Donquixote sẽ cai trị những nơi họ đến, em nghĩ họ sẽ độc ác, tàn bạo như đám người ở Mariejois. Nhưng em đã lầm.

Em tận mắt chứng kiến những việc kinh khủng bọn người thường làm với gia đình gã. Họ bị đối xử như chính cái cách họ đối đãi đám nô lệ nơi quê nhà. Em đã bên gã khi mẹ gã mất, khi gã chính tay giết cha, khi gã dần hắc hoá. Cuộc đời của gã một nửa có mặt em.

"Em nghĩ ta nên lên ngôi vương chứ?"

Doffy ngồi trên chiếc ngai vàng đặt ở đại sảnh cung điện Dressrosa, gã vắt chéo chân, cao ngạo nói. Hai ngày trước băng hải tặc Doquixote đã "xâm lược" nơi đây, nói đúng hơn gã tạo ra một cuộc nội chiến, bằng cách dùng những sợi tơ của mình điều khiển tên vua vô dụng kia giết người dân.

"Chiến thắng của ngài, ngài quyết định."

"Một gia đình thì sao? "

Gã hỏi lại em, ánh mắt trông chờ nhìn vào người con gái bé nhỏ quỳ trước ngai vàng. Từ khi gã xuống tay giết cha và cả người em trai gã luôn tin tưởng, Doffy vẫn luôn muốn có một gia đình, một gia đình đúng nghĩa.

Gã đưa tay vuốt ve mái tóc đen xù của em, mái tóc này em từng để dài nhưng rồi lại bị cắt mất trong một lần chiến đấu, từ đó em chẳng bao giờ nuôi tóc nữa. Doffy nâng cằm em, gã nhìn thẳng vào đôi mắt đen huyền ấy khoảng chừng hai giây rồi buông ra. Trong đôi mắt ấy gã thấy được một bầu trời xám xịt, thấy được sự khổ nhục của em trong những năm em theo gã, và gã thấy cả một biển tình.

Gã biết em yêu gã, gã nhận ra những tâm tư ấy của em khi cả hai còn là những đứa nhóc mười lăm tuổi. Cũng không quá khó để có thể biết một cô gái đang yêu hay không. Nhiều lần em đỡ đòn giúp gã, lao vào giữa đội hình kẻ thù chỉ để hoàn thành nhiệm vụ, điều đó làm đôi chân dài thẳng tắp của em đầy những vết sẹo dài còn đôi tay thì không mềm mại như lúc trước. Mỗi vết sẹo trên người em đều khắc một vết sẹo khác vào tim gã, gã không muốn thấy em bị thương.

"Chúng ta sẽ có Huyết Luật."

"Huyết Luật?"

Gã nhìn em, người con gái một lòng trung thành suốt hai mươi hai năm mà gã đã phụ. Gã biết tâm tư của em, có lẽ một góc sâu nào đó trong lòng gã cũng có em, nhưng cảm xúc đó gã không nói ai biết, gã giữ cho riêng mình.

"Thứ nhất, không phản. Thứ hai....không yêu."

Hai chữ ấy đấm thẳng vào thính giác em. Rõ ràng gã biết tư tình dài gần hơn hai thập kỉ của em, nhưng tại sao? Em dùng ánh mắt khó hiểu pha chút tức giận nhìn gã. Em đứng dậy, hét tên gã lần nữa như là để hỏi lại về thứ mình vừa nghe.

Loyalty | DoflamingoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ