Chương 3

5.9K 355 0
                                    

Ngồi trên Porsche của Chaeyoung, Lisa liền đoán được đây là một tiểu thư nhà giàu. Dọc theo đường đi, Chaeyoung liên tục nhận điện thoại, nghe loáng thoáng đều là đang nói về công việc. Lisa nhắm mắt lại làm bộ dưỡng thần, thẳng đến đi tới dưới nhà Chaeyoung, Chaeyoung mới triệt để gác điện thoại, đem xe đỗ vào bãi, sau đó mở cửa xe cho Lisa.

"Manoban tiểu thư, tới rồi."

Lisa trong lòng cảm thán một tiếng, Chaeyoung rất có bản lĩnh, đây chính là khu đô thị thương mại Bích Hải Lam Thiên, nơi xa hoa nhất thành phố. Bảo an dày đặc, an toàn tuyệt đối, thông tin hộ khách tuyệt mật, phục vụ đỉnh cao, phải nói là nơi khiến cho người người ước ao đố kị.

Lúc khu dân cư này mở bán căn hộ, giá khởi điểm cũng đã khiến bao người đỏ mắt nhìn không tới, nghe đâu căn hộ nhỏ nhất cũng có giá không dưới tám con số.

Lisa chưa từng là nữ nhân hám giàu, nàng sở dĩ đối toàn nhà này hiểu biết nhiều, tất cả là vì Sunmi thích. Mỗi lần đi ngang nơi này, Sunmi sẽ lộ ra ánh mắt ước ao, sau đó lại thở dài một tiếng, nói bản thân coi như quét sạch toàn bộ số thẻ tín dụng, cũng mua không nổi một mét vuông đất.

Bất quá đối với Chaeyoung mà nói, phương diện này tựa hồ hoàn toàn không có phiền não, nàng đỗ xe vào vị trí của mình, sau đó mỉm cười hòa nhã dắt Lisa vào cửa lớn, đi qua đại sảnh, lên thang máy đến tầng cao nhất.

"Cô... thích ở nơi cao như thế?" Lisa nghĩ, chân có chút run lên, bất quá không thể trách cô không có tiền đồ, bởi vì thang máy này trong suốt, đúng tiêu chuẩn thang máy dùng ngắm ngoại cảnh. Từ góc nhìn này phóng tầm mắt ra xa, toàn bộ K thị giống như miếng đậu hủ nhỏ, ngay cả cô chưa từng sợ độ cao cũng bị dọa đến xanh mặt.

Chaeyoung mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Manoban tiểu thư, thoạt nhìn cô không giống người nhát gan như vậy."

Lisa lấy lại bình tĩnh trả lời: "Có người sợ nước, có người sợ chật hẹp, tôi vì sao không thể sợ độ cao?"

Khóe mắt Chaeyoung khẽ nhếch, nhìn Lisa một hồi bỗng nhiên cười rộ lên, một phen kéo Lisa đem cô hướng bên trong một chút, nhưng mà bản thân đứng ở phía ngoài.

"Cô làm gì?" Lisa lui ra sau một bước, chẳng biết tại sao cô ở trước mặt Chaeyoung hoàn toàn không có khí tràng. Vốn bản thân đã lực sát thương hệ số thấp, hiện tại cùng Chaeyoung đứng chung một chỗ căn bản là không có cảm giác tồn tại. Thậm chí, cô từ trên người Chaeyoung ngửi được một ý tứ hàm xúc nguy hiểm.

"Nhìn tôi đi." Con mắt Chaeyoung rất có thần thái, lóe sáng nhìn Lisa, môi non mịn thoa một mạt hồng nhạt, giống như đọc chú ngữ chậm rãi nói ra ba từ này. Tiếng nói của Chaeyoung rất nhu hòa, thế nhưng một chút cũng không ngọt nị như nữ hài tử bình thường, trái lại thanh lãnh đạm nhạt, giống như một ly đá chanh mát lạnh giữa ngày hè.

Lisa giật mình nói: "Nhìn cô sẽ không sợ độ cao?"

Chaeyoung mỉm cười, chăm chú nhìn Lisa: "Cô nhìn tôi, liền không còn rãnh rỗi đi chú ý cảnh sắc bên ngoài, phương pháp này được chứ?"

Lisa cố ý trợn to mắt nhìn Chaeyoung, Chaeyoung cũng mở to mắt nhìn lại cô, như vậy để Lisa có cảm giác không ổn, dường như có gì đó sắp bốc cháy. Cô rất nhanh xoay người đưa lưng về phía Chaeyoung, hai mắt thẳng tắp nhìn bảng hướng dẫn, sau nửa ngày hoang mang rối loạn mới nói ra một câu.

[Chaelice] Tình ĐịchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ