Chương ba ( Phần một )

312 22 11
                                    

Tại thời điểm Ngọc Tiểu Cương phát hiện ra Đường Tam mất tích, thì đã trễ rồi.

Sắc mặt của hắn rất khó coi, trên thảm thực vật tràn đầy dấu vết đối chọi, nguyên bản cỏ màu xanh tươi mát sớm đã trở nên héo khô.

Hắn cau chặt lông mày, trong nội tâm mơ hồ đoán được một đáp án.

Phiền toái...

"Nếu như ta đoán không sai, người bắt Tiểu Tam đi nhất định là Độc Cô Bác."

Bốn người ở đây đều rất lo lắng, Liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực liền không cần phải nói, người luôn luôn bình tĩnh như hiệu trưởng cũng bắt đầu rối loạn.

Mà đại sư thoạt nhìn rất trấn tĩnh, kỳ thực mới là người sốt ruột nhất.

Bản tính của Độc Cô Bác mọi người đều biết, lòng dạ hẹp hòi, tâm ngoan thủ lạt, không cho người khác sắc mặt tốt chính là đại danh từ Độc Cô Bác.

Nếu là vị Phong Hào Đấu La khác còn dễ nói, nhưng chỉ có hắn, không bận tâm chút nào về bối phận, muốn làm cái gì liền làm cái đấy, hoàn toàn là tùy tâm sở dục, cũng bởi vậy, mặc dù tu vi của hắn trong phạm vi Phong Hào Đấu La không cao, nhưng lại không có người nguyện ý trêu chọc, hắn cũng được vui vẻ tiêu dao tự tại.

Đường Tam là đệ tử duy nhất của đại sư, cũng là thân nhân duy nhất của hắn, hắn không cho phép Tiểu Tam xảy ra chuyện gì.

Hy vọng Tiểu Tam có thể kiên trì một lúc.

Ngọc Tiểu Cương nhìn về phía Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, cắn chặt hàm răng. Trong mắt quyết tâm liều chết dần dần ngưng tụ. Nếu như Tiểu Tam thật sự đã chết dưới tay của Độc Cô Bác... Cho dù là liều cả cái mạng này, ta cũng phải vì y báo thù! Dù có chết, cũng quyết không từ!

-----------------------------

"A...Ừ..." Trong miệng không tự chủ phát ra một tiếng rên nhẹ, cảm giác sau đầu kịch liệt đau đớn cùng choáng váng, thiếu niên tóc ngắn trẻ tuổi từ từ tỉnh lại.

Trước mắt là một mảnh mơ hồ, đôi mắt kịch liệt đau nhức, Đường Tam theo bản năng thúc dục Tử Cực Ma Đồng, khiến cho bản thân thanh tỉnh vài phần.

Ý thức dần dần trở lại, nhưng Đường Tam cũng không có lập tức mở mắt, y mơ hồ cảm giác được trước mặt có một khí tức vô cùng cường đại, hơn nữa lại còn cực kì không hữu hảo.

Ta đây đã chọc tới đại nhân vật nào? Đây là tình huống gì vậy a?

Lặng lẽ điều động hồn lực trong cơ thể, Đường Tam từng chút một thoáng nhớ lại những chuyện khi trước phát sinh.

A, ta nhớ rõ ràng là lúc đó ta đang tự hỏi về câu nói của sư phụ... Sau đó tựa hồ như là đi đến phía sau rừng cây vắng vẻ, lại sau đó...

Thân ảnh xanh biếc trong ký ức chợt lóe lên, người kia vận một thân màu đen, vải vóc cực kì mềm dai làm nổi bật lên thân hình thon dài của hắn, mặc dù gương mặt hắn thoạt nhìn không có vẻ là người xấu, nhưng cái loại cảm giác tà bất chấp lại còn rất cường đại này bị Đường Tam khắc sâu vào trong trí óc.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Feb 12, 2021 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[ĐLĐL/AllTam]Luận như thế nào Tu La Tràng trong bảo trì trấn định tự nhiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ