Chương 2: Nam chính có chút giống zombie (2)

1K 94 4
                                    

Cảm thụ được bàn tay to lớn đang du tẩu trên đùi kia, Tô Ngữ Tình muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào, "Đại ca ngươi đừng như vậy..."

Nam nhân cười gằn một tiếng, duỗi ra một cái tay khác, đem cô ta cả người kéo vào trong ngực, sau đó bỗng nhiên hướng trên mặt cô ta hôn một cái, "Chỉ cần cùng ta, ta cam đoan không để ngươi đói, những Zombie đáng sợ ngoài kia cũng không tới gần được ngươi."

Nam nhân hành động không kiêng nể gì cả ở trên người cô ta sờ tới sờ lui. Tô Ngữ Tình giả vờ giả vịt khước từ mấy lần, mắt thấy hai người củi khô lửa bốc đang muốn tiến hành bước kế tiếp ngay tại hiện trường. Bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói cực kỳ không hợp phong cảnh.

"Lão đại, nữ nhân này làm sao bây giờ?"

Trầm Mộc Bạch: "..."

Mẹ nó, đại ca ngươi như này sẽ rất dễ bị đánh chết ngươi biết không?

Nam nhân không kiên nhẫn đưa ánh mắt theo cấp dưới nhìn sang, đang nghĩ tùy ý nói một câu chính các ngươi nhìn xem xử lý, nhưng ở thời điểm nhìn thấy dung mạo đối phương, ánh mắt rõ ràng sáng lên một cái.

Trầm Mộc Bạch: "Hệ thống, ta cảm thấy hắn coi trọng ta, làm sao bây giờ?"

Hệ thống nói, "Ta trước đó liền kêu cô đi sớm một chút, cô không nghe bây giờ lại trách ta rồi."

Trầm Mộc Bạch buồn bã nói, "Ngươi xem một chút ngươi cho ta vào thân thể như thế nào, vai không thể khiêng tay không thể nâng, trọng yếu nhất là lại còn không có dị năng, ngươi không biết muốn đi đến thành phố A trên đường có bao nhiêu Zombie sao?"

Hệ thống suy nghĩ một chút nói, "Ta quên nhân loại ở đây cỡ nào yếu ớt..."

Trầm Mộc Bạch: "..."

Nam nhân nhìn xem một mặt chân tay luống cuống cộng thêm chấn kinh của nữ sinh, càng xem càng cảm thấy đáng yêu, lập tức đối với người trong ngực đã mất đi hứng thú.

Đem Tô Ngữ Tình từ trong ngực đẩy ra, nam nhân đi thẳng tới.

Tô Ngữ Tình làm sao lại không biết trong đó là cái ý gì, đã đến miệng mà con vịt còn chạy như vậy. Còn coi trọng người mà cô ta ghét nhất, lòng không khỏi tràn đầy oán hận trừng cô một cái.

Trầm Mộc Bạch tự nhiên cũng chú ý tới ánh mắt đối phương, nhịn không được đối với hệ thống nói, "Ai... Hữu nghị thuyền nhỏ nói lật liền lật."

Nhìn qua nam nhân từng bước một hướng mình đi tới, Trầm Mộc Bạch chán ghét lui về phía sau, chung quanh mấy tên nam nhân ồn ào huýt sáo.

Trầm Mộc Bạch ở trong lòng đối với hệ thống nói: "Ta có thể phá vỡ thiết lập không?"

Hệ thống trả lời, "Không thể."

Trầm Mộc Bạch tuyệt vọng nói với hệ thống "Ngươi đây là đang bức ta phạm tội."

Hệ thống: "???"

Trầm Mộc Bạch: "Ta biết Karate Taekwondo Judo Aikido Kickboxing Thái quyền Tán đả Thái Cực, một khi ta động thủ ngay cả chính ta còn phải sợ."

Hệ thống: "... Có một tin tức tốt."

"Tin tức tốt gì?" Trầm Mộc Bạch có chút cảm động, nghĩ thầm hệ thống này đến cùng vẫn sẽ không đối với cô thấy chết không cứu.

Hệ thống nói, "Zombie đang tiến đến đây rồi, cho nên kí chủ, không cần lo lắng hắn sẽ làm gì cô."

Trầm Mộc Bạch: "..."

Cô đột nhiên nghĩ tới lúc mới quen hệ thống.

Khi đó Trầm Mộc Bạch đều không biết mình chết như thế nào mà lại biến thành một linh hồn, lúc cô một mặt mơ màng thì hệ thống xuất hiện ở trong đầu cô.

"Cô đã chết." Hệ thống nói với cô.

Trầm Mộc Bạch vẫn một mặt mơ màng, "Ngươi là ai?"

Hệ thống nói: "Ta là hệ thống, cô có muốn một lần nữa có được sinh mệnh mới không?"

Trầm Mộc Bạch tự nhiên là nghĩ, nhưng trên đời này nào có việc tốt như vậy, lại trùng hợp rơi trúng vào người cô, thế là cô vội vàng trả lời: "Không muốn."

Hệ thống: "..."

Trầm Mộc Bạch nghĩ nghĩ, không bằng bản thân lại cẩn thận hỏi một chút. Cứ như vậy dứt khoát trực tiếp cự tuyệt giống như không tốt lắm. Thế là cô lại tiếp tục mở miệng nói, "Ngươi muốn ta làm cái gì?"

(Quyển 1) [EDIT] Mau xuyên: Cứu vớt BOSS nam chính hắc hoá - Quyển Thành Đoàn TửDonde viven las historias. Descúbrelo ahora