Ume cực mạnh :)))
*Tôi đã up chap này lên fic Muối và đường - hương vị mới lạ rồi và mọi người không nhất thiết phải đọc hai lần đâu :')
______________________Hắn gặp em vào một buổi chiều đầy nắng.
Tại nơi tiệm cà phê nhỏ bé xíu ở góc khuất trên con phố tại Tokyo.
*Leng keng*
- Kính chào quý khách.
Nhỏ bé, ấm cúng, vắng lặng.
Đó chính là những gì Kuroo cảm nhận về tiệm cà phê này.
- Anh muốn uống gì?
- Ừm... _ Kuroo lướt menu một lượt - Một cốc Latte đi.
- Sẽ có ngay...
Là do anh tưởng tượng hay tiệm này thật sự chỉ có một người vậy?
Thế là Kuroo cứ nhìn chăm chú xung quanh, cậu trai kia thấy vậy, lướt qua ánh mắt của hắn, thở nhẹ ra một hơi.
- Tôi không thích việc có quá nhiều người chú ý tới mình.
- Hả?
- Vậy nên tôi không tuyển nhân viên, đằng nào tôi mở quán này một phần cũng vì sở thích mà thôi.
- V-Vậy sao? À... Tên quán cà phê này là gì vậy?
- Kodzuken Café.
- Ồ... Xin lỗi, tại lúc bước vào tôi không để ý. À, lẽ nào nó nằm ở góc khuất cũng là vì lý do nêu trên?
- Ừm. Hiếm người biết được nên cũng không bị chú ý.
- Ra vậy... Mà thật ra ban đầu tôi cũng chả biết đến quán này đâu. Là một người quen của tôi nói cho.
- Vậy sao?
- À, tên cậu là gì vậy?
- Kozume Kenma.
- Tôi là Kuroo Tetsurou, hân hạnh được gặp. Khả năng cao là sau này tiệm cậu sẽ trở thành nơi yêu thích cậu tôi mất~ Không gian ở đây thật tuyệt!
- Cảm ơn anh... Tôi sẽ coi nó như một lời khen.
- Nó chính là một lời khen mà~ À, người đã giới thiệu cho tôi chỗ này là Akaashi, cậu biết chứ?
- À... Bọn tôi là bạn cùng khóa. Từng học chung đại học nên cũng có quen biết nhau.
- Akaashi là người yêu của bạn thân tôi, nên tôi cũng có quen biết cậu ấy. Vậy là cậu bằng tuổi Akaashi?
- Vâng. Tôi 24 tuổi.
- Tôi 25 rồi cơ~
- Vậy phải gọi là anh nhỉ, Kuro-san?
- Không cần 'san' đâu, nghe câu nệ quá. Cứ xưng hô anh em như bình thường là được. Mà này, em vừa bớt một chữ 'o' trong tên anh đó hả?
- Được rồi. _ Kenma bưng cốc latte ra, đặt trước mặt Kuroo - Của anh đây.
- Cảm ơn nhiều~ Ô, một con mèo!
- Thấy sao? Em vẽ đó.
- Cậu từng học khóa mỹ thuật à? Vẽ đẹp lắm!
- Không, chỉ là sở thích thôi. Em nói rồi mà. Em học chuyên ngành về kinh doanh, xong ra trường thì mở quán cà phê.
BẠN ĐANG ĐỌC
[KuroKen][HQ!!] Mèo đen và mèo Pudding
Fanfiction*Chỉ với cái nhìn đầu tiên, tôi đã biết thế nào là định mệnh* Tôi yêu hai em chỉ qua một ánh nhìn trên màn hình điện thoại. Tôi yêu cách hai em cư xử, thân thiết, luôn ở bên cạnh, quan tâm tới người kia. Hai em chẳng cần tới thứ ngôn ngữ khó hiểu...