The Room [2]

275 21 1
                                    

[ Phân cảnh 1 ]

Không ai mở miệng, sự phẫn nộ, hoang mang, lo sợ bị đè ép xuống tận cùng. Âm thanh điện tử quái gở khiến họ trở nên đông cứng. Hắn trầm mặc, ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc. Thật ra tử vong đối với hắn không đáng sợ, nhất là khi bản thân vốn chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa, điều hắn để ý là " ước muốn chân tâm" được nhắc đến. Cùng nguyên nhân họ bị kéo vào không gian này. Không sợ Tử Thần, không có nghĩa là đồng ý chết một cách không minh bạch. Hắn thà bị cơn đau dày vò còn hơn mờ mịt trong mông lung. Nghĩ đến sức khoẻ của mình, vươn tay xoa lồng ngực, hình như từ khi tỉnh lại ở đây, những triệu chứng của căn bệnh cũng không còn xuất hiện.

Trong lúc suy nghĩ, hắn lần nữa cẩn thận quan sát những người trong căn phòng, ngoài D,X và Y vừa giao tiếp, thì những thành viên còn lại gồm có một cậu nhóc tầm 10-12 tuổi, một người phụ nữ đứng tuổi, hai thanh niên cùng hai cô gái. Đặc điểm nhận diện từng người đều vô cùng rõ ràng, thế nhưng, từ vẻ ngoài có thể nhìn họ không có điểm chung nào cả. Vậy tại sao 10 người này lại bị gom lại với nhau?

Đúng lúc này D lên tiếng, thu hút sự chú ý của tất cả:

"Nào nào, mọi người không thấy thay vì hoảng sợ một cách vô nghĩa như thế, thì chúng ta nên tập hợp lại thảo luận về căn phòng này sao? Quy tắc đã nói rõ, người chơi không thể giết người chơi, ít nhất chúng ta không cần đề phòng nhau, phải không?"

Nói rồi còn bày ra vẻ tươi cười thân thiện. Rõ ràng, dù người này là ai thì cũng là một kẻ khôn khéo. Hắn không có ý phản đối, một cây làm chẳng nên non, nhiều người một chút vẫn có ích hơn hành động đơn lẻ tại nơi xa lạ chưa biết rõ tình hình như này.

Thế nhưng hiển nhiên không phải ai cũng nghĩ như thế, sau khi D dứt lời, người thanh niên với quả đầu xanh lá liền đưa ra nghi vấn:

"Làm sao cậu biết quy tắc đó có lừa người không? Đừng quên còn có một điều khoản, là khi số lượng người giảm xuống còn 1, thì có thể thoát ra khỏi đây. Ý tôi là, không thể giết nhau, vậy, như thế nào sẽ chỉ còn một người?"

Giọng gã hơi run, câu chữ sắp xếp cũng chẳng rõ ràng, nhưng lại chỉ ra vấn đề mấu chốt.

Đúng vậy.

Nếu người chơi không thể giết người chơi, thì thứ gì sẽ khiến số lượng của họ giảm dần, đến khi chỉ còn lại 1? Không thể xảy ra tình trạng thiếu lương thực, quy tắc nêu rõ sẽ cung cấp đủ cho tất cả trong vòng 10 ngày. Sát niệm không có, dục vọng cầu sinh cũng không cần lo đến, chẳng lẽ vẫn còn tồn tại mối nguy nào đó trong không gian này, thứ gì đó mà họ không thể nhìn, chạm hay nghe thấy, đang âm thầm mai phục trong bóng tối, đợi chờ cơ hội cướp lấy tính mạng trong lặng thinh?

Cảm giác ớn lạnh đột ngột bủa vây, tất cả đều cảnh giác nhìn xung quanh. Hắn ngưng mắt, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào hình điêu khắc trên bục. Có lẽ hắn nhầm, nhưng hình như vị trí dây gai bị xê dịch?

Chuyện này quá quái dị. Không khí ngưng trọng, cậu chàng đeo kính vốn vẫn im lặng lên tiếng:

"Dù chưa xác định rõ Căn Phòng là gì, nếu nó không phải chương trình đùa giỡn, thử nghiệm phi pháp hay giấc mơ của chúng ta, mà điều này vốn không hợp lý, thì " Quy Tắc " là điều không thể trái, cũng là thông tin chính xác. Bởi lẽ nếu ..."

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Nov 15, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Đại ngu hải đường]Candy FishNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ