3. Cô gái kì lạ

15 1 0
                                    

Sáng sớm tinh mơ , ánh nắng vàng xuyên qua  những tán cây , chiếu rọi vào gương mặt handsome của người đàn ông đang ngủ trên chiếc giường rộng rình rinh .
Nắng chiếu chói chang đã khiến cho anh phải thức giấc . Anh vươn cái vai rộng như Thái Bình Dương ra hai bên . Ngáp dài một cái rồi xỏ đôi dép chuột Hamster màu hồng xinh xắn rồi nhấc từng bước một vào nhà vệ sinh .

Bây giờ là 7h sáng . Khoảng 7h 30 là anh phải tới ngay nơi làm việc , để kịp phẫu thuật cho bệnh nhân vì anh đã đặt hẹn trước .

Anh lái chiếc moto của mình chạy dọc trên đường Kai của đất Seoul , đi qua từng con hẻm .
___________Tại bệnh viện_________________

- Rốt cuộc cũng xong !
Anh nhìn đồng hồ bây giờ là 11h trưa và thở dài sau khi kết thúc thành công ca phẫu thuật.
- Bác sĩ Jin , vất vả cho anh rồi !!!
Một cô y tá mỉm cười , khuyến khích anh.
- Không sao ! Đây vốn là trách nhiệm của một người bác sĩ !
- Phải công nhận ... Bác sĩ như anh tài giỏi thật , tình huống lúc nãy khó xử lí như thế mà cũng không làm khó được bác sĩ Jin của ta !! Haha =))
Cô y tá khen lấy khen để tài năng của anh .
- Thôi ! Tới giờ nghỉ trưa rồi , tôi đi ăn đây . Tạm biệt !!
Jin nói rồi bỏ đi
( Au: best phủ phàng :3 )

Anh cởi chiếc áo trắng nhăn nheo của mình ra . Bên trong là chiếc áo sơ mi được cởi bỏ hai nút .

 Bên trong là chiếc áo sơ mi được cởi bỏ hai nút

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Ra tới quầy ăn . Hôm nay chỗ này thật đông quá , anh không thích ngồi chen chúc nhau cho lắm nên anh quyết định ra ngoài ăn cho thoải mái . Anh đến một quán cơm bên đường , gọi một phần cơm và anh ngồi xuống đợi .
Có một chiếc Lamborghini chạy cái xẹt rồi dừng lại tại trước cửa quán . Một tên áo đen bước ra , tay nắm quai cửa trước rồi mở ra . Từ cánh cửa đó , một cô gái tóc búi cao , mang đôi boot đen , đeo kính râm bước ra . Cô ta tiến về phía ông chủ quán .
Hình như cô ta nói gì đó với ông , nhìn rất vô lễ . Do anh ngồi xa quá nên không nghe rõ được họ nói chuyện gì .
Một hồi sau thì có tiếng đập bàn ghế . Anh hoảng hồn giật mình khi thấy ông chủ quán đang bị một tên vệ sĩ chỉa súng vào đầu .
Anh không thể ngồi đó trơ mắt nhìn nên đã can đảm bước lại chỗ bọn chúng.

- Này , mấy người có chuyện gì thì từ từ nói , làm gì mà lôi hung khí ra vậy ?
Tay anh đỡ lấy ông chủ , miệng quát lớn vào mặt mấy con người kia .
- Không phải chuyện của anh , hãy tránh ra nếu không muốn có chuyện .
Cô gái tháo kính râm xuống , để lộ khuôn mặt với đôi mắt hoàn toàn tuyệt mỹ . Nhưng nét đẹp này có chút gì đó dữ tợn .
- Tuy không phải chuyện của tôi , nhưng các người vô cớ đánh người khác như vậy là không đúng !
- Mắc gì ? Liên quan tới anh à ? Được thôi nếu muốn bọn tôi khỏi đánh thì trả nợ cho ông ta đi !! 
- Bao nhiêu ?
- Nói đi ông già .
Cô ta hất mặt của ông chủ quán rồi trợn mắt lên bắt ông nói.
- 10 triệu won . Nhưng mà chuyện này không liên quan đến cậu đâu chàng trai .
- Nghe thấy chưa ? Rồi chứ gì ? Giờ thì đưa tiền .
Cô ta đeo lại chiếc kính đen , nhếch môi nói.
- Ùm thì.... 10 triệu thì tôi không có nhưng tôi có thể trả trước dùm ông ấy một phần .
- Được thôi ! Đưa !!
Anh lấy từ trong túi ra một cái thẻ , đưa cho cô ta
- Trong đây có 3 triệu , mong cô cầm lấy !
-  3 triệu ? Thế mà đòi làm anh hùng ?
- Tôi chỉ có bao nhiêu thôi , cô lấy không thì tùy .
Cô ta giật lấy tấm thẻ của anh rồi ngắm nghía.
- Khoang đã !
- Chuyện gì ?
- Đưa cho tôi cái túi của anh !
- KHÔNG !!
- Thế thì ... Tụi bây lên ...
- Dừng lại ! Tôi đưa là được chứ gì ?
Anh cởi bỏ chiếc túi đang đeo và đưa cho ả .
Ả nhận lấy vật từ anh rồi cười nhếch bước ra xe .
Anh bây giờ lòng lo lắng , thở dài đỡ ông chủ quán ngồi dậy .

- Ông có sao không ?
Anh lo lắng hỏi.
- Tôi không sao ,vừa rồi cảm ơn cậu nhiều lắm . Số tiền đó khi nào tôi kiếm được tôi nhất định sẽ trả lại cho cậu .
- Không có gì , tới giờ làm rồi , tôi đi đây .
Anh đứng lên chào tạm biệt ông chủ quán rồi rời đi .
__________________________________________
Tập đoàn ChangSeok
- Gì chứ ? Anh nói là... Mẹ tôi...mẹ....
Ami cố gắng để lọt vào tai từng chữ thốt ra của đầu dây bên kia .
Cô quăng vụt cái điện thoại xuống ghế rồi nhanh chân đi đến bệnh viện . Cô mang cánh lòng lo âu chạy thật nhanh cùng chiếc  BMW tiến tới bệnh viện . Buồng lái như muốn gãy với sự điều khiển của cô .

Trước cửa phòng bệnh .
- Này cô ! Cô không được vào trong ! Bác sĩ đang kiểm tra người bên trong .
Cô y tá đang cố gắng ngăn cản hành động hốt hoảng của Ami .
- Các người nói láo ! Tránh ra ! Tôi phải gặp mẹ tôi . Mau tránh ra !
- Không được đâu , cô không được làm loạn ở đây , càng không được vào trong !
- MAU TRÁNH RA !!
Ami đẩy đám người kia thật mạnh rồi tông cánh cửa xông vào .
Bây giờ cô như muốn ngã quỵ khi nhìn thấy mẹ mình đang được Seok Jin phủ lên một tấm vải trắng .
- Anh đang làm gì vậy chứ ?
Cô chạy tới , đẩy Jin ra . Tay quơ lấy tấm khăn kéo lên .
Khi tấm vải được kéo lên , trước mặt cô bây giờ là một gương mặt gầy gò , xanh xao , trắng bệch của người phụ nữ .
Nước mắt cô tuôn ra giày giụa . Rơi xuống thấm qua mảnh vải trắng . Cô bây giờ thật không tin vào mắt mình . Không tin vào chính sự thật đang diễn ra trước mắt .
- Này cô ! Mẹ cô đã ra đi rồi . Phiền cô để yên cho chúng tôi tiếp tục làm việc .
Seok Jin lên tiếng an ủi Ami .
- Anh bị điên hả ? Mẹ tôi còn đang sống sờ sờ đây này !
Cô khóc lớn , quát lấy anh .
Anh bây giờ không nói gì chỉ biết để yên cho cô nhìn người con gái ấy khóc nức nở .
Một lúc sau , do cô khóc nhiều quá nên đã ngất đi từ lúc nào . Các cô y tá bây giờ mới có thể đẩy xác của mẹ cô đi . Còn cô thì đã được anh bế lên cái sô pha gần đó ngủ rồi .

15 phút sau
Các y tá đều đã cho xác mẹ Ami vào phòng . Khi nào chôn cất thì sẽ đem ra .

Bên trong căn phòng nhỏ
Ami đã mơ thấy ác mộng , cô la toáng lên :
- Mẹ ơi , đừng bỏ con , đừng bỏ con mà !!
Cô ngồi bật dậy , vò đầu , tóc tai bù xù .
Trán đẫm mồ hôi nhễ nhại . Mắt cô cay cay vài dòng lệ .
Cô chạy ra ngoài , đụng phải một tấm vai to lớn , làm cô ngã nhào ra phía sau . Nhưng hình như cô không bị té xuống nền . Lúc này một cánh tay dài , rộng đang đỡ ,bế lấy cô .
Mắt cô tròn xoe , nhìn anh
- Anh làm gì vậy ? Buông tôi ra tôi phải đi tìm mẹ tôi !
Vừa nói , cô vừa kéo tay anh ra nhưng vẫn không thể thoát khỏi cánh tay to lớn ấy được .
- Này cô Ami ! Nghe cho rõ , mẹ cô đã đi rồi .
Anh nói to , dứt khoác với cô .
Cô ngã nhào vào người anh . Tay chân cô như bị hoá đá , chẳng nhấc hoặc đưa lên được . Bây giờ cô không thể nói gì thêm nữa . Chỉ biết khóc và ... khóc . Nước mắt của cô thấm qua lớp áo của anh . Cô khóc càng lúc càng lớn , càng thể hiện rõ sự đau buồn , mất mát . Khiến anh cũng cảm thấy thật tội nghiệp cho cô gái này .

___________Tua___________________
Vài ngày sau
- Hôm nay là ngày 28 tháng 11 . Ami có cùng ba , và các dì đến thăm mộ mẹ .
Tay cô cầm bó hoa , miệng gượng cười nói với ngôi mộ nằm ngay trước mắt .
Mẹ cô đã được chôn cất hơn 1 tuần rồi . Cô cũng đã ổn định lại tinh thần được phần nào .
Cô đặt bó hoa xuống . Dịu dàng ngồi ngay bên cạnh ngôi mộ được rải đầy hoa hồng , nhưng là hoa hồng trắng . Tay cô đưa lên , vuốt ve tấm hình của mẹ mình . Rồi cô dừng lại tại đôi mắt ấy . Một đôi bồ câu mắt rất đẹp . Đôi mắt chứa đựng biết bao nhiêu lời hứa , biết bao nhiêu nguyện vọng . Nhưng lại mang một nét buồn rất riêng biệt . Khoé mắt cô cay cay . Bất giác , hai dòng lệ nghẹn ngào rơi xuống . Từ lúc mẹ cô bị tai nạn đến giờ , cô vẫn luôn đặt câu hỏi " Vì sao mẹ cô lại bị như thế ?? " Cô quyết định phải tìm cho bằng được câu trả lời .

___________________________
Ting tong ~~~
Chap này hơi ngắn , mọi người đọc tạm nha .
Tui có đề ôn cuối kì 1 rồi nên không có time nhiều !!!
( Đọc mà ko vote là đồ mất nết 😙🙏)

Cho Anh Cơ Hội - Anh Mãi Yêu Em //Kim Seok Jin - Ami//H++🔞🔞🔞Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ