Chương 7 Động tình [H]

64K 2K 205
                                    

“Tới rồi.” 

Hạ Linh Tích dừng xe, quay đầu nhìn Lâm Diệc Thu.

Tuy rằng biết rõ ngày mai hai người sẽ lại được ở bên nhau cả ngày, nhưng nghĩ đến chỉ trong chốc lát ngắn ngủi nữa thôi phải chia tay nhau, vẫn nhịn không được cảm thấy luyến tiếc nhớ nhung.

“Ân.”

Lâm Diệc Thu vẫn duy trì tư thế đối diện Hạ Linh Tích, miệng đáp nhưng thân thể không hề nhúc nhích.

“Tiểu quỷ không nỡ đi sao?”

Đưa tay nhẹ vỗ về khuôn mặt Lâm Diệc Thu, nét mặt Hạ Linh Tích trở nên thật quyến rũ, ẩn chứa một tình yêu thật nồng đậm.

“Ân. . .” 

Bĩu môi thừa nhận, Lâm Diệc Thu đưa tay nắm lấy bàn tay Hạ Linh Tích đang vỗ về trên mặt mình kia.

“Được rồi, ngoan, ngày mai lại gặp a.” 

Hạ Linh Tích nói, tay vẫn khẽ vuốt khuôn mặt Lâm Diệc Thu.

“Ân . . . Được rồi. . . Em đi đây a. . .” 

Lâm Diệc Thu đáp lời, nhưng vẫn ngồi đó, ngay cả động tác mở cửa cũng không có.

“Ân.” Hạ Linh Tích cũng không nhúc nhích.

Thời gian qua thật mau . . . Nháy mắt đã hơn một giờ trôi qua . . .

“Tích. . . Em phải đi thôi a. . .”

“Ân, về ngủ sớm một chút. . .”

Hai người lời nói và hành động hoàn toàn bất đồng vẫn ngồi yên trên ghế.

Lại hơn nửa giờ nữa trôi qua. . .

Lý trí Hạ Linh Tích rốt cục cũng thanh tỉnh lại, nàng nhìn đồng hồ đeo tay, đã hơn mười giờ khuya.

Hơn 6h tan sở, ăn tối xong thì hơn bảy giờ, sau đó lái xe đưa Lâm Diệc Thu về nhà, khoảng tám giờ tới trước cửa nhà Lâm Diệc Thu, nhưng lại ngồi trong xe suốt hơn hai tiếng.

“Thu, em nên vào nhà đi.”

Ai cũng luyến tiếc đối phương không nỡ chia tay, cho dù trời đang dần về nửa đêm.

Lâm Diệc Thu cũng biết lúc này nên vào nhà, mở cửa xe, chậm rãi nhấc mông ra bên ngoài, nhưng nửa ngày chỉ nhích được không đến vài cm. . .

[BH][Edit Full] Cấp trên là tỷ tỷ của tôi ~ Bằng Y Úy Ngã H+++++ (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ