DaiTyHacBang

Đọc Thiên Quan Tứ Phúc cho tới giờ đều chưa từng khóc dù đọc qua mấy tâp quá khứ. Cho tới khi đọc tới đoạn gặp lại Sư Thanh Huyền trong miếu hoang . Tứk vl  mà kh biết nên tứk ai á 

DaiTyHacBang

Đọc Thiên Quan Tứ Phúc cho tới giờ đều chưa từng khóc dù đọc qua mấy tâp quá khứ. Cho tới khi đọc tới đoạn gặp lại Sư Thanh Huyền trong miếu hoang . Tứk vl  mà kh biết nên tứk ai á 

DaiTyHacBang

Aizz.. Lúc chiều đang chán kiếm phim coi thì ta đọc được bài báo về bộ phim "Bi thương ngược dòng thành sông" bản movie. Và cảm nhận của ta sau khi xem xong đó là..... "khóc một dòng sông" π_π
            Là một ng xem trong khi đã biết rõ kết thúc của bộ phim này là ntn rồi nên cảm nhận trong quá trình xem ta cũng cảm thấy hơi tiêu cực.. Nhìn những người bạn học của Dịch Dao đang  dùng hành động và lời nói vô tâm của mình từng bước từng bước đẩy cô ấy ngã vào dòng nước lạnh lẽo ấy... nhìn một cô gái đem nổi đau của mình trút lên ng một ng khác...  nhìn một cậu bạn thanh mai trúc mã nhưng lại kh thấu hiểu đc cho cô bạn cùng mình lớn lên... haizz (︶︹︺)
          Xuyên suốt từ đầu phim đều là một màu lạnh lẽo cho tới khi Cố Tâm Tây xuất hiện. Cậu ấy mang đến cho Dịch Dao những nụ cười và dũng khí để đấu tranh với những người bắt nạt mình.  Thế giới của Dịch Dao đầy màu sắc nhờ cậu ấy.  Có thể nối cậu ấy là ng đã cho Dịch Dao hi vọng .. Nhưng dù sau thì vẫn là tây trong "ca tam tây" chứ không phải là hi trong hi vọng...*
          
            Uhm.. Dù thế nào đi nữa ta vẫn rất thích cái kết của phim này và cả bộ phim nữa..(っ´▽`)っ
          
           À mà có một cảnh trong phim này ta thấy hơi hài [chắc tại buồn nguyên tập nên tự tìm niềm vui cho mình] cái khúc mà Dịch Dao tự tử có chạy trên một con đường đá từ bờ ra chỗ nước sâu.. sao ta có cảm giác nó hơi dài nhở. Ta mà vừa mới chửi lộn xong cái mắc chạy nguyên đường đó nữa chắc ta ngủm giữa đường khỏi cần nhảy sông làm gì rồi \( ̄▽ ̄;)/
           
          Hay-da~ tới đây thoy ta lười viết nhiều lắm 
          ~\(≧▽≦)/~
          
          ....."Nguyện mọi thanh xuân đều được đối xử một cách ấm áp nhất"
          ....."Xin chào! Tớ là Cố Tâm Tây.  Tây trong mặt trời mọc đằng tây"
          
          __Sun/30/12/ 2018__

DaiTyHacBang

Mặt dù mỗi lần đọc He nhiều bộ t mong nó se cho rồi nhưng vừa đọc xong "Phiến tử x công lược x xuyên việt" ta lại cảm thấy hụt hẵn quá...\( ̄▽ ̄;)/ cần đọc 3 bộ ngọt ngọt ngọt để bù lại  ~\(≧▽≦)/~

DaiTyHacBang

Uhm.. Đọc nhiều ngọt quá nên ngán đâm ra đi lần mò tìm ngược...╮(╯▽╰)╭ 
          ..Tình cờ biết đến Nam Khang Bạch Khởi..[ thật ra trước h ta kh dám đọc ngược vì ta là kiểu ng hướng tiêu cực.. dễ đồng cảm với chuyện đau khổ của ng khác mà khó dứt ra..] Nhưng khi đọc đoản về chuyện của anh thì lại muốn đọc thử 1 lần.. Đọc xong rồi thì ...o(╥﹏╥)o tốn một hộp khăn giấy và kh ngủ đc.. 
          
          Không biết "ông xã" của Nam Khang ngoài đời là ng thế nào, nhưng theo cảm nhận của ta sau khi đọc những dòg bút ký của Nam Khang thì "ông xã" của anh ấy kh yêu anh ấy nhiều như anh ấy yêu ng đó. Yêu nhau 7 năm, chung sống cùng nhau 4 năm trời vậy mà nói đi lấy vợ sinh con, sống cuộc sống của ng bthg là có thể đi đc.  Đành rằng vì nhiều lý do mà con ng ta phải đưa ra lựa chọn. mình chả có lập trường ji để phán xét con người đó cả nhưng mà thấy thương cho Nam Kha. Anh ấy là một nhà văn, là một con người đáng yêu lại đa sầu đa cảm. Yêu là cho đi tất cả để rồi khi mất đi tình yêu đó thì không còn dũng khí để tiếp tục sống nữa. Bởi có một câu nói mà chắc ai cũng nghe rồi " Trong tình yêu ai yêu nhiều hơn thì người đó thua".. giá như anh ấy yêu "ông xã" của mình ít đi một chút. dành lại một phần để bảo vệ bản thân thì đã chẳng đi đến kết cuộc tự trầm mình dưới dòng sông lạnh giá... Âu đó cũng là sự lựa chọn của anh,  giải thoát khỏi đau khổ, mãi mãi là tuổi 28 tươi đẹp(♡˙︶˙♡)
          
          
          Thôi,  tới đây thì ta cũng kh muốn nói thêm ji nữa. Chỉ để lại đôi dòng cảm xúc lúc này, có khi sau này sẽ tự đọc lại.
          _2/12/2018_