LinhNguynNguyn8

Xin chào, các bạn đã bấm vào đây và ủng hộ tác phẩm của mình. 
          	
          	Chỉ là một vài dòng muốn tâm sự một chút. 
          	
          	Năm ngoái khi mình vừa trải qua một mất mát rất lớn với cuộc đời của mình, lúc đó tuyệt vọng...mọi thứ rất tồi tệ. Nhưng khi biết đến một vài phim của GMM, các bạn có thể không tin nhưng những bộ phim ấy phần nào như liều thuốc giảm đau xóa dịu mình. Và mình theo dõi các anh ấy cảm thấy những khoảng khắc họ bên nhau rất vui vẻ nó khiến mình cũng vui vẻ rất nhiều. Sau những ngày toàn nước mắt đó thì mình có thể cười được rồi. 
          	
          	
          	Không hoàn toàn là do các anh ấy nên mình mới vực dậy được vì mình biết mình có gia đình bạn bè và những người rất rất tốt bụng như các cô dạy mình giúp đỡ bên cạnh. Tuy vậy vẫn là những lúc chỉ có một mình thì các anh ấy đã đã an ủi đã tiếp thêm động lực rất nhiều cho mình. Khiến mình có lấy lại tự tin, tin rằng ngày nào đó có thể đến đất nước của các anh ấy. Giấc mơ đi học bắt đầu. 
          	
          	
          	Mình biết năm này có rất nhiều chuyện không vui diễn ra. Hộ công ty đưa ra thông báo về tình trạng sức khoẻ của chú Earth mình không còn chống đỡ được. Kkkk bệnh nguyên một ngày luôn. 
          	
          	
          	
          	Nhưng không sao, bệnh rồi sẽ khỏi mà ha. Chỉ là trong thời gian ngắn hay dài thôi. 
          	
          	Mình sẽ cầu bình an cho những người của hậu phương và vẫn sẽ dõi theo ủng hộ những người vẫn đang chiến đấu mỗi ngày. 
          	
          	Dù ở đâu thì ánh sáng vẫn chiếu đến và sưởi ấm họ thôi. 
          	
          	Mong rằng Fiction có thể xóa đi sự u ám năm nay. 

LinhNguynNguyn8

Xin chào, các bạn đã bấm vào đây và ủng hộ tác phẩm của mình. 
          
          Chỉ là một vài dòng muốn tâm sự một chút. 
          
          Năm ngoái khi mình vừa trải qua một mất mát rất lớn với cuộc đời của mình, lúc đó tuyệt vọng...mọi thứ rất tồi tệ. Nhưng khi biết đến một vài phim của GMM, các bạn có thể không tin nhưng những bộ phim ấy phần nào như liều thuốc giảm đau xóa dịu mình. Và mình theo dõi các anh ấy cảm thấy những khoảng khắc họ bên nhau rất vui vẻ nó khiến mình cũng vui vẻ rất nhiều. Sau những ngày toàn nước mắt đó thì mình có thể cười được rồi. 
          
          
          Không hoàn toàn là do các anh ấy nên mình mới vực dậy được vì mình biết mình có gia đình bạn bè và những người rất rất tốt bụng như các cô dạy mình giúp đỡ bên cạnh. Tuy vậy vẫn là những lúc chỉ có một mình thì các anh ấy đã đã an ủi đã tiếp thêm động lực rất nhiều cho mình. Khiến mình có lấy lại tự tin, tin rằng ngày nào đó có thể đến đất nước của các anh ấy. Giấc mơ đi học bắt đầu. 
          
          
          Mình biết năm này có rất nhiều chuyện không vui diễn ra. Hộ công ty đưa ra thông báo về tình trạng sức khoẻ của chú Earth mình không còn chống đỡ được. Kkkk bệnh nguyên một ngày luôn. 
          
          
          
          Nhưng không sao, bệnh rồi sẽ khỏi mà ha. Chỉ là trong thời gian ngắn hay dài thôi. 
          
          Mình sẽ cầu bình an cho những người của hậu phương và vẫn sẽ dõi theo ủng hộ những người vẫn đang chiến đấu mỗi ngày. 
          
          Dù ở đâu thì ánh sáng vẫn chiếu đến và sưởi ấm họ thôi. 
          
          Mong rằng Fiction có thể xóa đi sự u ám năm nay.