PonyNguyen2

Mình có một tài khoản facebook :D! mình định hoạt động trên đó để đăng tranh trên nhóm Countryhumans và sẽ đăng mấy bức vẽ tào lao trên trang mình, tranh thủ luyện vẽ để vẽ minh họa cho mấy bộ truyện của mình, bạn nào thích kb hay chia sẻ đam mê vẽ hay ý tưởng, thậm trí là bàn về lịch sử chẳng hạn. Face thì mình ko đăng allvietnam chỉ đăng những bức vẽ lấy cảm hứng từ áp phích hay ref gì đó thôi, chứ mình rén , nếu nổi hứng thì vẽ nhìn có hint rồi ko tag couple thôi :))). Nếu có hứng thú thì kb mình nhé! tên là Wen Nguyễn, cứ thấy avatar có nhân vật tóc hồng là đc =)))

PonyNguyen2

Group mình đang tranh là Countryhumans International nha=))) Cái nào ưng thì đang còn lại thì trên trang cá nhân, tìm tranh của mình trong group thì gõ tên face mình là ra<3 có gì ủng hộ tranh mình trên đó nha=D thks uuu
Reply

PonyNguyen2

Mình có một tài khoản facebook :D! mình định hoạt động trên đó để đăng tranh trên nhóm Countryhumans và sẽ đăng mấy bức vẽ tào lao trên trang mình, tranh thủ luyện vẽ để vẽ minh họa cho mấy bộ truyện của mình, bạn nào thích kb hay chia sẻ đam mê vẽ hay ý tưởng, thậm trí là bàn về lịch sử chẳng hạn. Face thì mình ko đăng allvietnam chỉ đăng những bức vẽ lấy cảm hứng từ áp phích hay ref gì đó thôi, chứ mình rén , nếu nổi hứng thì vẽ nhìn có hint rồi ko tag couple thôi :))). Nếu có hứng thú thì kb mình nhé! tên là Wen Nguyễn, cứ thấy avatar có nhân vật tóc hồng là đc =)))

PonyNguyen2

Group mình đang tranh là Countryhumans International nha=))) Cái nào ưng thì đang còn lại thì trên trang cá nhân, tìm tranh của mình trong group thì gõ tên face mình là ra<3 có gì ủng hộ tranh mình trên đó nha=D thks uuu
Reply

PonyNguyen2

Tự nhiên Việt Nam thấy mình sống lỗi quá.
          Trong cái ngôi trường này, lắm đứa khùng điên và lập dị , không biết có phải do thế không mà nó thấy cái đầu của nó cũng muốn khùng theo.
          Thằng bạn lớp phó thì chơi bùa chơi ngải, lớp Đông Nam Á có 11 đứa mà nó rủ hết 11 đứa luyện bùa luyện ngải với mình , nghe có khùng điên không?Riết rồi cái trường này như cái nơi xã hội đen hoạt động ngầm vậy ấy.
          Nhỏ ham vui chứ có điên đâu, nhưng lắm đứa dị ở quanh cũng bị lây, thì nó lại khác, chắc mỗi ngày nó phải dùng máy thở lần khi lên cơn, còn lớp phó trật tự chắc thở 10 cái.
          
          
          
          " Ủa cha nội??? Tự nhiên dắt người ta vô cái nơi gì đây??"
          
          " Chậc, mày phải tin đàn anh mày.Có thứ tao muốn cho mày coi."
          
          " Ông anh có vấn đề hay gì? Giờ 12 giờ đêm rồi đi coi là sao nữa!"
          
          " Không giỡn với anh nha? Cho tôi về kí túc xá ngủ-"
          
          " Nể đàn anh có  mối quan hệ gia đình thân thiết với nhà mày  chút đi  gái."
          
          " LIÊN QUAN????"
          
          Nghĩ đi nghĩ lại, nó sống tốt lắm mà, hay làm gì  sống lỗi nên anh trai yêu quý mới đăng kí cho mình học ở đây... 
          
          " Ê Vie Vie, có hình ảnh cậu với ngài USSR đang  đứng với nhau tại nơi vắng vẻ nè-Nó viral lắm_" Cambodia giật mình, dí cái ảnh đó vô sát mặt của Việt Nam, nó nghe xong mà tắt thở tới nơi.Người ta bàn việc học sinh và thấy giáo dan díu với nhau, còn sự thật cô sợ ông thầy cùng hội đó chết đi được-
          - truyện mới bên mangatoon-

PonyNguyen2

Mình có một tài khoản Mangatoon cũng tên là Wendwen Á! Bên đó mình up bộ Mon petit Ange với bộ mới nhất của mình bên đó, nếu được thì qua ủng hộ mình bên tài khoản đó nhe:D Bên đó chuộng truyện chat hơn tiểu thuyết nên truyện mình flop kinh :’) Nếu được thì qua đó được nhé( Dù truyện mình cringe Vl-)

PonyNguyen2

Dạo này mình muốn tập trung vào việc luyện vẽ tranh Countryhuman và cũng bận bịu dù đã là hè rồi:’((( Mình định tầm giữa tháng 7 sẽ quay lại và kèm theo đó là siêng năng ra chap hơn và vẽ những ảnh minh họa cho bộ truyện mình vì mình muốn chăm chút hơn nữa cho sản phẩm nên vẽ digital để lên tay.Req của hai bạn mình ngâm lâu chưa trả thông cảm dùm mình nha:’j. Viết đi viết lại mà nó xàm nên định viết lại nữa nên chịu khó chờ mình nha:’0huhu, bận cực.

PonyNguyen2

Như một giấc mơ vậy, nó mơ hồ và đáng sợ.
                                     Rốt cuộc thì ranh giới giữa thực và ảo rất mong manh
                                                     Đôi khi ta lại quên mất đi chính mình.
                                                                  ....
          Việt Nam biến mất cứ như chưa từng xuất hiện bao giờ vậy.
          Không chút dấu vết, mọi thứ bị xóa sạch đến tinh tường, có khi như lúc đầu cô ấy không bao giờ tồn tại vậy.
          Chìm trong nỗi hoang mang, lo sợ , đất nước mất đi countryhuman của quốc gia mình.
          Dấy lên loạt tin đồn,tin báo giả thuyết về sự biến mất đột ngột kì quái này.
          Mất đi cô, mọi thứ cáng trở nên khó khăn hơn, thậm trí là đáng lo ngại khi không còn ai lo trách nhiệm này nữa, chỉ còn Đảng Cộng Sản Việt Nam phải gánh vác mọi thứ.
          ....
          Chẳng lẽ cứ thế biến mất à? Các countryhuman khác ai cũng  ngờ vực về điều này, họ nghi ngờ và có suy đoán riêng cả.
                                    "Việt Nam..biến mất mà không có chút lí do sao?"
          ....
          Lạc lối.Lạc về quá khứ hay chính em là kẻ lạc lối trong những tổn thương cơ chứ?
          Hành trình dài mà em đi trên sẽ có nhiều trắc trở , chứng kiến một lần nữa đau thương hay chỉ là khoảng khắc của một kẻ mơ mộng hồi xưa em từng như thế...
          ....
          " Các vị đừng quá lo lắng!VietNam biết mình nên làm gì mà!"
          Giọng nói có gì đó khá vui vẻ, ít ra là đối với một cái máy tính AI tiên tiến này.
          " Cái gì mà xuyên không cơ chứ?! Quá là lố bịch và người nói rằng việc ở thế giới đó còn chiến tranh, nghĩa là sao?"
          " Thưa ngài Russia...hãy bình tĩnh.Điều này là ngẫu nhiên chứ không phải do tôi gây ra, và ngài hãy hiểu một điều rằng đây là thế giới song song của các vị, nơi đây khác rất nhiều so với những gì ta biết với lại khoảng thời gian vẫn đang chiến tranh ở đó ạ."
          " Nhưng ngài đừng lo! Tôi có khả năng kết nối hình ảnh ở thế giới cho mọi người hiểu tình hình.À, và tôi không duy trì được quá lâu nên cũng hơi bất tiện.."
          " Thế cơ à? Máy móc gì mà hiện đại và có tính năng thú vị đến vậy."
          " Khó nói lắm ngài."

PonyNguyen2

Một thế giới đảo ngược không như thế giới mà ta vẫn luôn biết.
          Thế giới này vẫn ngập ngụa trong khói lửa chiến tranh,máu và xác thịt.
          Tính cách bóp méo,những người ở thế giới này mang hình ảnh như ta thân thuộc, nhưng lại không hề như thế.
          Những người ngỡ như quen biết lại không hề biết gì về ta.
          Lạc lối trong một nơi tàn nhẫn và trần tục hơn bao giờ hết.
          Nào!Hỡi thiếu nữ nhỏ nhắn kia ơi! Em định làm gì bây giờ?
          Em không thuộc về nơi này, em chỉ là kẻ xui xẻo rơi vào lục địa tai quái này thôi.
          Không có chút kí ức gì cả, chỉ biết bản thân đang đấu tranh vì gì mà thôi.
          "Hòa Bình" hay " Tự do"?
          Lại phải chứng kiến những chiến sĩ ngã xuống hi sinh, bom lửa tàn phà khắp mọi nơi.
          Em không nhớ nữa, hòa bình rồi mà? Tại sao em lại quay về thế kỉ 20 rồi?
          Nhu vừa tỉnh giấc từ cơn chiêm bao, em nhận ra rằng bản thân đã lạc vào một thế giới khác .
          Những người thân quen ở thế giới kia hoặc đã tan biến đi, một lần nữa xuất hiện.Nhưng họ lạ lắm...?
          Kí ức hỗn loạn, chồng chéo lên nhau, em không rõ.
          Mình là ai? Là người lạc lối về quá khứ hay đang quay về bản thân hồi rất lâu trước đây?
          Nhưng nơi này đâu phải nơi em thuộc về?
          Một lần nữa, cuốn sâu vào vòng xoáy của những kẻ quyền lực và đứng đầu, sự cạnh tranh giữa các tư tưởng và sự ảnh hưởng.
          "Hãy nhớ rằng: Họ có thể giống như người cô quen biết, nhưng cũng không phải.Không ai đáng tin cả."
          Một người đã nói như vậy với em.
          Mọi thứ cứ như một trò chơi vậy đấy.Một trò chơi có thể khiến em bị mất mạng bất cứ lúc nào.
          Cũng có thể? Chà, nếu em nghe về mấy kiểu xuyên không thì có thể đấy nhưng khổ nỗi em chẳng biết gì.
          Những kẻ bên kia lo sốt vó về sự biến mất của em, nhưng cũng đồng thời thấy được vài phân cảnh mà em trải qua trong thế giới đảo ngược đó.
          " Mọi người lo cho cô VietNam quá nhỉ? Cô ấy giỏi mà?Sẽ ổn thôi ~"
          Âm thanh kì bí từ máy tính phát ra chọc điên những người có mặt tại căn phòng họp đó, chẳng ai hiểu sao chuyện vô lí này xảy ra được.
          Em quay về được thế giới của mình không chứ?Tất cả phụ thuộc vào em cả.
          _sắp ra mắt_

PonyNguyen2

@ luongbinh_beutiful  Ý tưởng sơ khai thôi á! Có thể mình sẽ còn thay đổi sau này nhưng bối cảnh xuyên không về cái thế giới khác thế giới cũ thì vẫn y vậy. Thật ra thì mình nổi hứng viết mà cũng một phần lấy cảm hứng từ nhiệu bộ mình từng đọc nên cũng na ná ấy:^ Không biết au của bạn sao á:D?
Reply

luongbinh_beutiful

@PonyNguyen2 tôi thấy bác viết giới thiệu khá là giống với au của tôi ý.
Reply

PonyNguyen2

@luongbinh_beutiful mới lên ý tưởng thôi chứ nhiều truyện quá viết ko nỗi:P Chắc còn lâu vì mình còn nhiều ý tưởng để lên cho hoàn thiện á=D
Reply

PonyNguyen2

Kéo đôi môi mềm mỏng đang ngẩn ngơ kia áp vào môi mình, mùi khói thuốc lá đặc trưng từ trong khoang miệng len lỏi vào sâu bên trong miệng em.Gã bất ngờ trao cho em nụ hôn nồng nàn nhưng cái mùi em cực kì ghét khiến em không tài nào thở nổi được và đây cũng là nụ hôn đầu của mình không ngờ bị kẻ đang giữ chặt cơ thể mình cướp mất, dùng bàn tay  mà  vỗ mạnh vào ngực  để gã buông mình ra.Em ho và thở một cách khó khăn khi mù thuốc lá vẫn còn ám đầy trong khoang miệng , giương đôi mắt đầy hậm hức về phía cái tên vẫn tiếp tục đưa lên môi mình cái thứ thuốc lá kia nhả ra làn khói trắng mù mịt.
          " сволочь!" Buông một lời khó chịu về tên vô tâm kia, bộ  là cường quốc, giàu có là thích làm gì thì làm à?
          " Chick, I know you are insulting me. Not a good word come from your mouth."
          Thản nhiên đáp lại bằng ngôn ngữ nước mình, cái tên kia kéo chiếc kính râm xuống che đi đôi mắt của mình rồi áp mình về phía thiếu nữ nhỏ nhắn và cứng đầu kia.
          " Well, if you obey and follow me , your country will be totally under my protection,It  a great deal but you still firmly disagree?"
          Kẻ đó nhướng mày nhìn vào khuôn mặt đẫm mồ hôi và mệt mỏi vì chiến tranh kia nhưng vẫn không khuất phục trước một đất nước cường mạnh như gã?
          ( Có hiểu tiếng anh đâu sao mà ngài ấy cứ nói thế?)
          Em im lặng, không đáp lại(vì không hiểu gã nói gì) mà chỉ nghiêng đầu về chỗ khác tránh cái ánh mắt suy xét vào thẳng mắt mình.Kẻ đó cũng không nói gì thêm, chỉ từ tốn ôm lấy eo em còn tay kia thì nắm giữ bàn tay trầy xước kia của em giơ lên,những ngón tay đan vào và nắm chặt lấy nhau một cách ép buộc.
          " That Soviet guy just a cold man who only think about his own good too, dont you think you're also just a chess piece on the board?"
          
          " He never seen you as a comrade, more than that is affection."
          
          " And also someone will never belong to him."
          
          Gã nắm chặt cái eo còn vết thương chưa lành kia khiến em run nhẹ vì đau, thầm muốn hỏi thẳng kẻ đó bị gì thế.
          
          - Draft( America x VietNam x USSR( Soviet Union)-

PonyNguyen2

@socho63 Lười dịch sang tiếng việt nên đành trông cậy vào trình tiếng anh của độc giả:)))Không thì mình dùng gg dịch.
Reply

socho63

@PonyNguyen2 sau bao nhiêu năm hc t.anh thì cuối cùng cx nhận ra nó hữu dụng phết:))))
Reply

PonyNguyen2

" Giữa PRC và ROC, em thấy ai có phong thái hơn?"
          " Còn phải hỏi sao? Nhìn là biết ROC hơn hẳn r-"
          Thiếu nữ tóc đỏ thắt bím hai bên trả lời một cách nhanh nhẹn, nhưng quay ra bên phải thấy đồng chí mặc bộ y phục lăm le đứng bên cạnh , khuôn mặt thì cười nhưng đôi mắt thì không..vui lắm.
          " À em nhầm, POC ngầu hơn nhiều.Anh ta rất giỏi và chiến thắng cuộc chiến, dành lại sự kiểm soát đất nước về phía mình."
          VietNam vội chỉnh lại lời nói của mình, nói giỡn thôi mà anh ta căng quá.
          " Tỷ tỷ đùa vui ghê?"
          Sởn lạnh quá đấy...
          " Tôi có ý gì đâu, tôi đâu có công nhận ROC giỏi hơn anh?"
          " Vậy việc ROC có phong thái hơn tôi thì sao?"
          " À thì nhìn có vẻ có "trải đời" hơn anh?"
          " Cái cô này thẳng thừng ghê quá! Giờ thì giải thích cho tôi nghe tại sao nhìn cô giống y đúc tên VietNam hàng xóm tôi."
          " À không hẳn, có điều vừa lùn vừa gầy hơn."
          Thấy việc châm chọc là đều không thể thiếu, anh ta thêm vào nhằm bõ cơn tức.
          " Cái anh Tàu này!?"
          ( Một cái hội thoại giữa Việt Nam hiện tại bị đưa về chiều không gian khác và mang hình dáng của mình lúc xưa.Đây là sự gặp mặt giữa POC( People's Republic of China) và Việt Nam trong lần bị đưa về khoảng thời gian vừa thắng ROC( Republic of China là Taiwan ngày nay), ROC và Việt Nam đã gặp nhau khi Việt Nam đang ở khoảng thời gian có chiến tranh khốc liệt WWII, mà thực ra thế giới này khá đảo lộn về trình tự lịch sử nên rất rối răm thành ra rơi vô đây chỉ có thuận theo dòng.Việt Nam ở nơi này là nam.)

PonyNguyen2

Tôi nhớ về một thiếu nữ với thân hình mảnh mai.
          Bím tóc đỏ dễ thương luôn đung đưa cùng với khuôn mặt non trẻ in sâu vào trái tim mục rữa của tôi.
          Sao mà lại ngô nghê và trong trẻo đến thế?
          Em luôn nhìn tôi với ánh mắt đầy thán phục, kính trọng và ngọt ngào.
          Màu vàng của mật ong cứ như một thứ kéo tôi nhìn vào đôi mắt đó không lối thoát.
          Tôi nhớ, nhớ rõ những lời thỏ thẻ nhỏ nhẹ sưởi ấm cho một tâm hồn chai sạn vì thời gian và chiến tranh.
          Từng cái chạm đầy quan tâm lên những vết sẹo chằng chịt khiến tôi  cứ như một gã điên vậy.
          Tôi không hiểu, tôi lại muốn em chạm vào tôi nhiều hơn thế.
          Sờ vào gò má bỏng lạnh vì thời tiết, khoác cho em bộ áo giữ ấm rộng thùng thình so với cơ thể nhỏ nhắn đó.
          Nụ cười rực rỡ đó đã rọi một tia nắng vào thủ đô Moscow đầy tuyết lạnh giá.
          Em luôn nhìn về phía tôi, lí tưởng của tôi.
          Và nói rằng:" Ngài là mặt trời của hoa hướng dương tôi đấy!"
          Nghe thật trẻ con làm sao,  em thốt lên điều đó với một vẻ hồn nhiên của một người đầy khát vọng.
          Em luôn khen ngợi và dành cho tôi sự tôn trọng tuyệt đối, gọi tôi là hình mẫu để noi theo.
          Điều đó khiến tôi hài lòng dường nào.Phải chăng tôi đã một cảm giác gì đó đang ấp ủ trong mình?
          Thân hình mảnh khảnh, nhỏ bé sở hữu một ý chí kiên định và quyết tâm, tôi càng ấn tượng hơn về những gì em đã làm được trong chiến tranh.
          Là một đóa sen nhỏ dưới mưa bão chiến tranh và máu, không một chút vẩn đục.
          .......
          Bản chất có thể bị bóp méo một cách dễ dàng.
          Khi mà dục vọng của họ đối với gì đó càng mãnh liệt, họ lại mất kiểm soát.
          Bất cứ ai cũng có thể bị che mắt và không kiểm soát hành vi của mình.
          ....
          Chìm trong men rượu, tôi gật gù ngồi trên chiếc sofa cô đơn, những chai vodka nằm ngổn ngan trên sàn một cách bừa bộn khác với tôi thường ngày.
          Đau đầu suy nghĩ về những gì em hỏi tôi với một thái độ e dè.
          Chẵng lẽ tôi không còn như xưa , người mà em luôn ngưỡng mộ?
          Có phải vì tên China kia nói gieo giắt vào em những điều xấu, sự tàn bạo về tôi vào suy nghĩ của em không?

PonyNguyen2

@luongbinh_beutiful ỏ, cảm ơn bạn nhìu:3
Reply

luongbinh_beutiful

@PonyNguyen2 không sao đâu bác, tôi chỉ muốn biết là bác có bằng tuổi tôi không thôi, nếu mà bac nhỏ tuổi hơn tôi mà viết văn hay như này thì qúa đỉnh luôn ý >:33,
Reply

PonyNguyen2

@luongbinh_beutiful Mình không thích tiết lộ tuổi lắm, sori:")
Reply

PonyNguyen2

" Nào Vie~, cô chắc chắn sẽ giúp tôi chứ, đúng không?" 
          Ối giời ơi, nghe xong mà muốn rợn gáy tới nới rồi này? Em cá rằng anh tiền bối tài giỏi , cuồng công việc, vâng vâng bla bla,.. này vừa bị té ngã dập đầu rồi mới ngỏ lời nhờ em giúp đỡ với đống tài liệu này.
          Thật đấy. Ảnh có bao giờ nhờ em giúp cái gì đâu.Người theo chủ nghĩa độc tôn như anh ta đang khiến em sửng sốt và suýt làm đổ cốc cà phê sữa yêu thích trên tay.
          " Anh thực sự cần tôi giúp với..đống này thôi sao , China?" nhìn sấp giấy mà em cảm thấy kì lạ khi bình thường năng suất xử lý chắc phải lên đến trăm tờ cơ, hay có ý đồ ta???
          " Ừ, cô giúp tôi xử lý chúng cho xong nhé! Tôi khá bận với công việc đàm phán với khối kia với ngài USSR rồi ,hahaha." 
          China nhìn thì cười tươi nhưng mà rất ...nói sao nhỉ? gượng gạo ấy. Thì cũng đúng, hai khối là Cộng Sản và khối Tư bản đang có tranh chấp nảy lửa về vài vấn đề phát sinh và VietNam thấy ngài USSR và tiền bối (vừa là đồng chí, bạn lâu năm) muốn lôi ra đống vũ khí khè nhau tới nơi rồi đây. Đúng là số phận của hai khối sinh ra để làm kẻ thù của nhau mà.
          
          Hai tổ chức có sức ảnh hưởng nhất luôn đối đầu với nhau, họ thi đua về tài chính, và lực lượng vũ trang cũng như thi ai chạy dealine khổ hơn. Ừ thì , đều nai lưng gõ phím rồi làm giấy tờ như điên hết ấy mà, có gì đâu.Còn nếu quyền lực thì thi nhau ai mạnh về vũ trang, lắm tiền hơn thì thoái mái thi đua tranh quyền ảnh hưởng về tổ chức đó.
          
          VietNam thì muốn hưởng thái bình và làm việc cho điều mình mong ước, có điều là hơi khó khăn từ lúc hai tổ chức có hiềm khích lớn, và em cũng bị lôi kéo theo hai người đứng đầu tổ chức mình.
          Ê nói chứ Cộng Sản có đúng 6 người, bên tư bản thì nhiều thành viên hơn.
          Chắc tổ chức này thành viên nào cũng dealine dí sấp mặt hết nhỉ?
          Đúng rồi.
          " Cuba!!! Anh khám cho con bé Laos đi, tự nhiên em ấy ngã lăn ra sàn." VietNam lo lắng nhìn cô em nhỏ tuổi nhất khối ngã lăn ra sàn bất tỉnh.
          " Con bé đó bị công việc đè tới chết, tình trạng này cứu quái nào được, chịu."
          China đi ngang qua

PonyNguyen2

@PonyNguyen2 Sếp có một mối quan hệ khá là lạnh nhạt với những đứa con của mình, Russia và USSR vẫn duy trì mối quan hệ nhưng thỉnh thoảng vì ai cũng bận rộn cả, nhưng Estonia,Litvia,Lithuania thì ghét ra mặt và tự động cắt đứt liên lạc với ngài.Thành ra, chỉ có Belarus, Russia, Ukraine,kazakhstan là còn đỡ chứ mấy đứa còn lại không thèm nhìn mặt sếp luôn cơ.Có vẻ vì sếp chẳng mấy khi trao cho họ thứ gọi là tình yêu gia đình mà là sự lạnh nhạt , ai biết được truyện gia đình sao?
            
            " Á! Chị VietNam! Chị cố lên, chị thăng là em thăng theo luôn đó!" Cô gái Laos bấn loạn lay người em một cách mạnh bạo khi thấy em đột nhiên ngã xuống nền sàn khi đi qua chỗ bếp.Sắc mặt xanh xao và tệ.
            " Ây da, ca này khó chữa rồi. Thôi có gì tao cúng mày mấy nén nhang nha Vie, anh sẽ nhớ hậu bối tài năng như em." China cầm cốc cà phê uống một hơi sau đó đó chép miệng.
            " Mẹ, anh còn đứng đó nhìn nữa.Mau gọi Cuba tới đi." North Korea cằn nhằn mà giúp Vietnam ngồi lên ghế nghỉ ngơi.
            " VietNam thăng rồi thì tổ chức có mà tiêu.Ai sẽ còng lưng chạy KPI mỗi ngày hả??" Sau đó còn nói thêm một câu khiến VietNam nếu mà nghe được có mà ngồi yên khỏi làm việc quá.Hảo đồng chí tốt.
            " VietNam..Cứ đà này chắc cậu không còn sức làm gì nữa luôn đấy.Vốn thể trạng của cậu yếu ớt rồi mà."
            " Không sao..mệt tí ấy mà.Cậu đừng quá lo lắng."
            " Laos cũng nói y chang cậu cuối cùng cũng nằm liệt trên giường bệnh rồi đấy thây?"
            ( Ẻm thăng theo em thật)
            " Dạo này anh với Taiwan bên kia sao rồi?Ổn không?"
            " Ổn cailon."
            
            " Ủa mà hai người không đi dự hội thảo bên hiệp hội hay gì mà còn ngồi ở đây chìm vào công việc?" Em ngập ngừng hỏi hai con người kia  đang lao vào đống tài liệu một cách điên cuồng.
            " Ờ nhỉ? Nay có hội nghị mà UN tổ chức nữa.Chậc, lại phải ngồi với ba người kia."
            " Hai người thuộc nhóm thường trực đấy?"
Reply

PonyNguyen2

Sao càng ngày càng thấy sai sai.Em nhớ mình cũng cúng bái tổ tiên mình độ mình trên con đường cuộc sống  thuận lợi, mà đời đâu như mơ! Em toàn va phải mấy người tính cách mát mát muốn báo công an tới nơi.
            China thì không nói, tính cách và suy nghĩ của anh ta độc lạ còn vấn đề mà em muốn nói: Là mấy người bên tổ chức đối lập cũng có vài người có sở thích dị dị sao sao...
            Em không có ý gì đâu, chỉ là em ở với China quá lâu nên thấy lo lo là là và hoài nghi về cuộc sống mình đi về đâu.
            Ớn lạnh nhất chắc là cái đôi mắt ngầu đục của người kia luôn xoáy sâu vào người em.
            
            Không những làm cùng tổ chức, mà cả khối cùng dắt nhau vô ở chung một căn hộ rộng tổ bố do USSR trả tất, thật ra thì nó được thiết kế riêng dành cho sáu người và ai cũng dễ dàng chạm mặt đối phương qua việc mở cửa sổ ra liếc qua căn kế bên mình. Điều đó khiến tình cảm ngày càng khăn khít hơn, hoặc là ồn ào hơn.Tin em đi, China luôn tìm cách quấy rầy sếp của mình bằng mấy tiếng ồn từ máy phát nhạc, và USSR dường như rất không bằng lòng với việc đó.Em và Laos càng có nhiều thời gian trò chuyện với nhau hơn, hai người coi nhau như chị em thân thiệt vậy, còn Cuba thì em cũng hay tiếp xúc và hỏ han cậu đồng chí rất nhiều.
            
            Cuộc họp giữa hai phe không bao giờ là yên ổn.Ví dụ như cuộc hội nghị hôm nay đi.
            " Haha! Ngài đây có vẻ không mấy chính trực lắm nhỉ?"
            America thản nhiên buông một câu, tháo mắt kính râm mà nhìn vào sếp em , cặp mắt nhìn là biết đang chọc tức.
            Thôi xong.Quả này hai người họ sắp đấm nhau rồi.Em kéo nhẹ nói nhỏ với Cuba
            " Cuba, cậu chuẩn bị điện thoại và đồ nghề nhé.."
            " Tớ muốn bỏ việc."
Reply