Rose_Phan95

Bỗng một ngày!  Người bạn yêu thương bỗng đi mất. 
          	Đừng để ngày ngày đó xảy ra đối với chúng ta quả là một việc không dễ dàng 

Rose_Phan95

Bằng cách này hay cách khác chúng ta vẫn đang quan tâm đến nhau.
          Chỉ là...
          Không biểu lộ ra mà thôi.
          
          So với những kẻ hận nhau trên đời đến  đối diện cũng không còn cơ hội thì chúng ta may mắn hơn họ rất nhiều. ít nhất lúc này em cảm thấy như vậy.
          
          Con người em sống đơn giản lắm, có sao nói vậy , vì thế nên rất hay làm mất lòng người khác, sau cùng đánh mất luôn cả một người yêu mình như anh.
          
          Tuổi trẻ mà, có như vậy khi bước qua rồi mới biết mình đánh mất những gì,
          
          Em rất vui vì sau nhiều năm như vậy chúng ta vẫn có thể nói chuyện với nhau như những người bạn. Dù câu chuyện đó thường diễn ra trong bầu không khí rất sượng sùng. Và với tín ngưỡng của người Châu Á những cuộc trò chuyện đó giống như đang làm chuyện phạm pháp vậy.
          
          Trong nhiều năm liền em vẫn thường hối hận vì sự lựa chọn của mình khiến anh chịu nhiều tổn thương đến vậy.
          
          Vậy mà ngay cả khi kẻ đầu sỏ còn chưa lên tiếng xin lỗi thì anh cũng vẫn sẵn sàng bỏ qua.
          
          Cho đến giờ phút hiện tại vẫn muốn nói với anh lời ''Xin lỗi''-''Cảm ơn!''
          
          Chúng ta...
          
          Hãy cứ giữ mối quan hệ này nhé!
          
          Không quá thân thiết, cũng không quá xa lạ.
          
          Nhưng lại chỉ đơn giản là những cái tên không đậm, không nhạt trong đầu nhau. 
          
          Những người có thể gửi lời chúc mừng hay hỏi han nhau khi cần. Khi cần mà thôi...
          
          Bởi mọi thứ luôn bị giới hạn bởi sự gắng gượng và chừng mực.
          
          Chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng khi nhìn thấy người kia tìm thấy bến đỗ hạnh phúc của riêng mình nhé!
          
          Thật xin lỗi vì em lại tiếp tục tham lam quá rồi, nhưng hãy luôn không ngừng cố gắng bước về phía trước nhé, đừng để bất cứ chướng ngại gì trên đường đi đánh bại. Cũng đừng để mình quá cô đơn.
          
          Em rất trân trọng quá khứ, nhưng lại càng yêu hiện tại.
          
          Anh cũng vậy nhé!

Rose_Phan95

Chưa bao giờ tôi chứng kiến một trận dịch khủng khiếp đến nỗi chỉ nghe nhắc tới tên gọi thôi cũng đủ khiến tôi rùng mình bởi sức tàn phá,  hủy hoại của nó đến quá nhanh,  quá nguy hiểm khiến nhân loại không kịp trở tay. 
          
          Cầu mong bồ tát hãy phù hộ độ trì cho người dân những vùng có dịch được tai qua nạn khỏi. Đại dịch mau chóng kết thúc.
          
          Cầu bình an, sức khỏe cho người thân,  bạn bè,  những người tôi yêu thương. 

Rose_Phan95

Ai đó từng nói : "Chết dễ dàng,  sống mới khó "
          Chỉ có yên giấc ngàn thu mới không còn suy nghĩ,  còn sống là còn mệt mỏi,  vướng bận,  lo toan trăm điều. 
          Nhưng... 
          Cuộc sống này mệt mỏi quá. Nếu buông bỏ tôi tự thấy mình hèn yếu nên cứ cố gồng lên tỏ ra mình mạnh mẽ,  mặc dù lắm lúc chính bản thân cũng không biết mình cố gắng vì điều gì. 
          
          Có lẽ đến bây giờ lí do duy nhất khiến tôi cảm thấy vui vẻ là vì người sinh ra mình và người mình sinh ra. 
          
          Còn tình yêu ư?  Tôi đã từ bỏ hai chữ đó cách đây 5 năm rồi. 

Rose_Phan95

"Tình yêu, thà thiếu chứ không tùy tiện, không tùy ý hẹn hò, và càng không miễn cưỡng chấp nhận, mà là phải tìm người đúng, tìm người có duyên, mới kết thành một cặp. Có thể gặp được thì sẽ gặp được thôi, nếu như gặp không được thì tiếp tục đợi chứ sao. Vẫn câu nói đó, tôi tin vào duyên phận, duyên phận đến thì tình yêu sẽ tự nhiên đến..."
          HÃy tìm hạnh phúc trong chính bản thân mình. "
          -Nick Vujicic

Rose_Phan95

Chờ đi em...
          Rồi một ngày ...
          Người thực sự thương em sẽ đến ...
          Người đó sẽ không rầy la hay trách móc lỗi lầm. 
          Không đay nghiến hỏi em về quá khứ. 
          Nguyện ôm em,  bao bọc cả một đời  
          Người đó 
          Sẽ đến có đúng không? 
          

Rose_Phan95

''Hôm nay tôi buồn'' Liệu khi thốt ra câu đó có ai vì tôi mà lo lắng.
          ''...'' Tôi mệt mỏi, tôi lặng im, có ai vì tôi mà đau lòng.
          Tôi chỉ cần một cái ôm thật sâu dù cho có vùng vằng, giận dỗi ai đó vẫn ôm chặt, vẫn vỗ về, dịu dàng và bao dung . CÓ ĐƯỢC KHÔNG?