Tenimuhou

Wattpad bị lỗi gì mà không vào trên máy tính được vậy, cả tuần rồi vẫn không vào được, trên điện thoại thì viết xong không cho lưu, chỉ có thể viết sẵn trên word rồi cop qua Wattpad đăng   
          	
          	Nay cày trên công ty được một chương, tối về viết kịp thì up lần hai chương nhé 

Tenimuhou

Wattpad bị lỗi gì mà không vào trên máy tính được vậy, cả tuần rồi vẫn không vào được, trên điện thoại thì viết xong không cho lưu, chỉ có thể viết sẵn trên word rồi cop qua Wattpad đăng   
          
          Nay cày trên công ty được một chương, tối về viết kịp thì up lần hai chương nhé 

Tenimuhou

Tôi luôn là sự lựa chọn sau cùng trong gia đình 

lady_Morela

@ Tenimuhou  cảm giác ad là người chịu nhiều tổn thương. Tui là người khá lạc quan, không hiểu đc hết cảm giác của bn đc. Nhưng tui nghĩ chắc việc đó khó chịu giống như việc tui say xe (tui thuộc tuýt người say xe nặng). Cố lên, tui yêu bn nè
Reply

William1252009

Teni yêu dấu, thân gửi
          
          Tớ cũng là người có những cảm xúc tiêu cực. Tớ cũng từng suy nghĩ là sẽ tự tử, nhưng tớ đã không làm. Chỉ vì một lý do duy nhất: " Tôi nhớ Trì Tiểu Trì ". Đối với tớ, khoảng thời gian tuyệt vọng nhất 2020, khi mà tớ phải làm quen với những việc mới, chốn về mới, và cả những sự việc mới. Tớ lúc đó rất cô đơn, rất u sầu và trầm tĩnh. Tớ không giao tiếp với mọi người nhiều. Chỉ học và học. Sau đó, tớ quay trở lại với tài khoản này, tớ ở đây. Tớ đọc thật nhiều sách, thật nhiều tiểu thuyết. Tớ biết tớ lúc đó đang suy nghĩ rất tiêu cực, tớ không muốn chết nhưng không muốn sống. Tớ muốn thấy hoa mai nở, muốn thấy mặt trời mọc, muốn nếm hoa quả mùa hè, muốn nếm vị mặn của những cuộc phiêu lưu. Tớ không muốn chết. 
          
          Thứ đánh thức ý nghĩ đó của tớ chỉ là một nhân vật tiểu thuyết. Tớ nhớ rõ hoàn cảnh của cậu ấy, cách sống của cậu ấy, tính cách của cậu ấy, sở thích của cậu ấy. Đối với tớ, cậu ấy vừa là bạn, vừa là con, vừa là anh. Vì là bạn nên theo dõi, vì là con nên chở che, vì là anh nên dựa dẫm. Tớ xem cậu ấy là một chỗ dựa tinh thần. Tớ lúc đó không muốn chết nhưng chẳng muốn sống. Tớ lúc này đã ổn hơn rồi, sau tất cả, tớ vẫn có tớ. 
          
          Tớ không muốn có người sẽ giống tớ. Tớ muốn đem lửa từ nơi mà tớ có để sẻ chia. Tớ có A Trì, vẫn luôn là vậy. Tớ nghĩ lúc đó mình còn qua nhỏ để suy nghĩ về cái chết, vì tớ lúc đó muốn có một sợi dây kết nối với thế giới mà cho mình cố gắng cách mấy cũng không được. Giờ tớ vẫn vậy, nhưng vui hơn. Tớ nhận ra: " TÔI THÍCH CUỘC SỐNG NÀY " cho dù nó có tệ hại đến cỡ nào.
          
          Tớ không khuyên cậu đừng tự tử, vì mỗi người có hoàn cảnh khác nhau. Tớ chỉ muốn nói ra với cậu những dòng này. Tớ nghĩ, chia sẻ sẽ tốt hơn. Tớ nghĩ, cậu nên thử đối mặt với lý do tại sao mình muốn tự tử, cậu có thể liên hệ với các bác sĩ tâm lý hay chuyên viên tâm lý. 
          
          Sau tất cả, chúc cậu sẽ luôn có người ở bên. Chúc cậu sẽ ngắm được bình minh và hoàng hôn mỗi ngày, chúc cậu sẽ ngửi được hoa nêm được quả mỗi mùa.
          
          Teni, yêu cậu

Tenimuhou

@William1252009 Tái bút: Mình không thể nào dậy sớm để ngắm bình minh, nhưng mình sẽ cố gắng để có thể ngắm hoàng hôn mỗi ngày.
Reply

Tenimuhou

@William1252009  Cảm ơn lời chia sẻ của cậu. 
            
            Hiện tại mình vẫn đang kẹt giữa trạng thái không muốn sống và không muốn chết. Nhưng mình đã có thể kiềm chế những suy nghĩ tiêu cực của bản thân lại. Nhờ vào mọi người ở trên mạng an ủi cùng với sự làm bạn của người nhà, mình đã dần học được cách mở lòng hơn, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn thể nói là ổn. 
            
            Buổi sáng mình đã đọc được những lời động viên của cậu, có lẽ đây chính là điều đã giúp mình có một ngày đầy may mắn và động lực như vậy, cũng vì thế mà mình quyết định trả lời thay vì yên lặng lưu giữ những dòng này. Xin lỗi vì ý định ban đầu của mình, không phải mình không tôn trọng cậu mà vì mình không biết nên đáp lại thế nào, hơn nữa mình rất nhát khi phải bộc lộ cảm xúc bản thân. 
            
            Cảm ơn cậu rất nhiều, người bạn xa lạ. Mong rằng ngày mai của cậu là một ngày may mắn như ngày hôm nay của mình.
Reply

William1252009

Tái bút: Yêu cậu
Reply

Tenimuhou

Cày comm xong hết rồi nên ngoi lên nhận thêm 3 slot nha, ưu tiên fandom BSD, KHR và Genshin nhé, thông tin comm mọi người có thể xem bài ghim ở fb mình nha: https://www.facebook.com/han.tuyet.9461 
          Nếu không được thì có thể tìm fb Tuyết Hàn (Nakahara Tenimuhou) hoặc ấn vào đường dẫn link fb trên wattpad nhé, cũng có thể nhắn tin trực tiếp cho mình. 
          Bạn nào biết đến comm từ wattpad thì báo mình, minh sẽ giảm giá 10% nhé

Tenimuhou

Siết cổ không thành công, mình vẫn sống, sống một cách tuyệt vọng 

Tenimuhou

@ MikaKuro251  tùy vào loại dây, nếu dùng dây thừng thì sẽ rất đau, đặc biệt khi dây siết vào cổ, những gờ ráp trên dây sẽ tạo thành vết hằn thậm chí đâm vào da. Sử dụng dây trơn loại to lúc đầu không đau, khi siết lâu sẽ bắt đầu đau ở phần da sát viền dây. Sử dụng dây trơn loại nhỏ giống trơn loại to, nhưng nó sẽ đau nhiều chỗ hơn vì cần phải quấn nhiều vòng.
Reply

MikaKuro251

Siết cổ , nó có đau không 
Reply

Tenimuhou

Hôm nay là sinh nhật của t, nhưng t thực sự muốn nó thành ngày chết của t, bởi vì t không thấy việc mình sinh ra trên đời là việc gì đáng để chúc mừng cả.
          
          Một ngày đáng nguyền rủa. 
          
          Ước gì hôm nay t có thể chết đi thì tốt biết mấy. 
          
          Biết thế ngày hôm qua t không nên dời lịch vào tuần sau, t nên mua sẵn dây thừng cho rồi.

Tenimuhou

T là một người khá thoải mái về chuyện tiền bạc, bình thường đi ăn chơi không tiện share tiền thì t sẽ thường đứng ra trả trước để về mọi người bank lại cho t, xong vốn là một chuyện nhỏ vậy thôi, tự nhiên sau này biến thành một hành động bắt buộc phải làm. 
          
          Lúc nào đi chơi chung cũng bắt t phải trả tiền, xong về rất ít người chủ động trả lại cho t, toàn phải chờ t nhắc, có nhiều người dựa dẫm vào việc thân quen với t nên dù t nhắc cũng sẽ không thấy trả. 
          
          Điều này khiến t cảm thấy chán nản, giống như không được tôn trọng vậy. Đặc biệt là vào những lúc t cần tiền, yêu cầu người ta trả thì đều lí do lí trấu khất nợ. 
          
          Trong đó có người đặc biệt quan trọng với t.
          
          T không sợ mất tình cảm với những người khác, nhưng chỉ có mình người kia là không được, t đã chênh vênh lắm rồi, nếu như ngay cả mối liên kết với người đó cũng không còn thì t không biết mình còn có động lực gì để chống chọi tiếp nữa.