Lại là tớ với chiếc plot không thể hoàn thành nên tớ đăng lên đây kỉ niệm =)))) những chiếc game níu chân tớ đến độ tớ quên mình có 1 cái acc watt chưa hoàn hết fic éc
-- -- -- --
TaeJin_
"Anh sẽ đi sao?" Vòng tay ấm áp bao lấy eo tôi, như mọi lần, cậu ấy nhướn người hỏi, khẽ khàng đặt lên lưng tôi những cái hôn nhẹ như níu giữ.
"Ừ, anh phải đi." Ngón tay tôi cuộn chặt chiếc nút áo, cố gắng giữ cho cơ thể đứng thẳng. Bước chân tôi lung lay và đôi mi cũng run rẩy, những tiếng thở dài phía sau đang chắn lấy con đường rời khỏi phòng, tô mờ cả lý trí trong tôi.
Chúng tôi đã ăn tối, sau đó làm tình, ngọt ngào và nóng bỏng. Sau tất cả, chính tôi cũng không rõ bản thân bị cuốn lấy lúc nào, khi mà tôi chưa từng quên đi quá khứ, đoạn thời gian ngắn ngủi như con dao sắc vừa mài, phết bơ phết mật, nhưng cũng cọ lên từng vệt máu tươi.
"Này, ngủ lại đi." Nhiệt độ cơ thể cậu ấy vẫn cao như vậy, áp sát phía sau tôi, lại chỉ truyền tới càng nhiều hơi lạnh từ trong tim.
Chúng tôi đã làm xong chuyện mà cậu ấy muốn, tôi cũng không thể ở lại thêm một giây nào, mỗi lần nhìn vào khuôn mặt ấy, kiên cường của tôi sẽ vỡ tan từng tầng, tôi sẽ khóc, rồi đổ gục xuống, ôm lấy cậu ấy và hỏi vì sao em làm vậy, cười với anh khi mà đôi mắt chẳng hề cùng một hướng. Và nếu như cậu ấy lạnh nhạt gạt tôi ra, nếu như mọi chuyện lần nữa tan nát, tôi sợ mình sẽ rơi xuống địa ngục mất.
"Anh bận."
"Qua nửa đêm rồi, ngủ lại đi." Taehyung ôm lấy tôi, cậu ấy ôm tôi như cái cách mà tôi luôn khao khát, bàn tay bọn tôi đan chặt vào nhau, đôi môi nhạt màu áp lên thái dương, từng chút, từng chút hạ dần xuống má, "Nhé?"
Yếu hầu tôi động đậy, chẳng rõ bản thân đã trả lời gì, hoặc có lẽ tôi đã không đáp lại. Nhưng cậu ấy vẫn một mực kéo tôi trở về, gỡ nút áo của tôi, cởi bỏ cả chiếc quần còn chưa kịp cài thắt lưng cẩn thận, đắp chăn cho cả hai và giữ tôi trong lồng ngực.
Không cần sự dò hỏi hay thắc mắc, có lẽ tôi vốn đã rơi vào địa ngục của cậu ấy rồi.